Tác giả: TT George W Bush
Laura và tôi đã giận dữ bởi cái chết ngạt tàn bạo của George Floyd và phiền não bởi sự bất công và sợ hãi đang làm ngạt thở quốc gia chúng ta. Chúng tôi đã kiềm chế sự nôn nóng phải lên tiếng, vì đây không phải là lúc để chúng ta lên lớp nhau. Đây là lúc để chúng ta lắng nghe. Đây là lúc để nước Mỹ thẩm định lại những thất bại bi thảm của mình - và khi làm việc đó, chúng ta cũng sẽ thấy được những sức mạnh cứu rỗi của chúng ta.
Vẫn tồn tại một thất bại ngang trái khi nhiều người Mỹ gốc Phi, nhất là các nam thanh niên, bị quấy nhiễu và đe dọa ở ngay đất nước của họ. Quả thật là một sức mạnh khi những người phản đối, được bảo vệ bởi bộ phận công lực có trách nhiệm, bước đi trong các cuộc biểu tình vì một tương lai tiến bộ hơn. Thảm kịch này - trong một chuỗi dài những thảm kịch tương tự - dấy lại một câu hỏi chín mùi: Làm sao chúng ta chấm dứt sự kỳ thị có hệ thống trong xã hội chúng ta? Cách duy nhất để chúng ta thấy mình trong ánh sáng của sự thật là lắng nghe tiếng nói của bao người đang bị tổn thương và đau khổ trong mất mát. Những ai đang cố dập tắt những tiếng nói đó quả không hiểu ý nghĩa của nước Mỹ và làm sao nó trở thành một nơi tốt đẹp.
Thử thách lớn nhất của nước Mỹ từ lâu vẫn là hợp nhất những người dân từ nhiều nền tảng khác nhau cho một quốc gia của công bằng và cơ hội. Các thói quen và học thuyết chủng tộc thượng đẳng, có lúc tưởng chừng đã phân rã đất nước, vẫn còn đang đe dọa nền Liên hợp của chúng ta. Câu trả lời cho các vấn đề của nước Mỹ tìm thấy trong cách sống theo các lý tưởng Mỹ - cho một chân lý căn bản đó là tất cả mọi con người được tạo ra bình đẳng với những quyền nhất định được ban bởi Đấng Tạo hoá. Chúng ta thường coi nhẹ nhu cầu thật sự căn bản đó, và làm sao để những nguyên tắc quý báu đó thách thức những hệ thống bất công hữu ý hay giả định. Những anh hùng của nước Mỹ - từ Frederick Douglass, đến Harriet Tubman, đến Abraham Lincoln, đến Martin Luther King, Jr - là những anh hùng của sự hợp nhất. Lời hiệu triệu của họ chưa bao giờ dành cho những kẻ nhút nhát. Họ đã chỉ ra những sự mù quáng và bóc lột ghê tởm - những vết nhơ trên nhân cách mà thường khó cho đa số người Mỹ chịu xem xét. Chúng ta chỉ có thể thấy nhu cầu thực tế nước Mỹ bằng cách nhìn nó qua cặp mắt của người bị đè nén, bị đe doạ, hay bị tước đoạt.
Đó chính xác là chỗ đứng của chúng ta hôm nay. Nhiều người ngờ vực về nền công lý của quốc gia, vì những lý do chính đáng. Người da đen nhìn thấy sự vi phạm mãi tái diễn trước quyền lợi của họ mà không có một phản ứng tương ứng và kịp thời nào từ các chính phủ Hoa Kỳ. Chúng ta biết công lý trường tồn chỉ với những phương thức hòa bình. Cướp bóc không phải là giải thoát, và đập phá không phải là cải thiện. Nhưng chúng ta cũng biết hoà bình trường tồn trong các cộng đồng chúng ta đòi hỏi công lý thực sự. Tận cùng, nền pháp trị cũng phụ thuộc vào sự công bằng và chính nghĩa của các hệ thống pháp luật. Vì vậy, thành tựu công lý cho tất cả quả là bổn phận của tất cả.
Điều này đòi hỏi một nỗ lực bền bỉ, can đảm và sáng tạo. Chúng ta giúp đỡ những người láng giềng một cách tốt nhất khi chúng ta hiểu được trải nghiệm của họ. Chúng ta yêu quý những người láng giềng như chính chúng ta khi chúng ta đối xử họ bình đẳng, trong sự bảo bọc và thông cảm. Còn một phương cách tốt hơn nữa - phương cách của sự đồng cảm, cam kết được chia sẻ, hành động can đảm, và một nền hòa bình trong công lý. Tôi tự tin rằng, người dân Mỹ sẽ chọn phương cách tốt hơn này.
(Nguyên bản: https://www.bushcenter.org/about-the-center/newsroom/press-releases/2020/06/statement-by-president-george-w-bush.html)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét