Điều tuyệt vời về chuyện dài nước Mỹ ngày nay là có biết bao nhiêu chuyện đã xảy ra giữa thanh thiên bạch nhật.
11/07/2020
Dịch bởi: Người Mỹ Gốc Việt
Thủ thuật hay nhất của Roger Stone luôn là tủ quần áo của một gã thượng lưu của hắn. Hắn có vẻ là một nhân vật lố bịch như vậy, một kẻ ngốc nghếch ồn ào như cái còi báo động hoả hoạn Klaxon có thể nghe từ hơn một dặm, ai có thể xem nặng hắn?
Aldrich Ames, Robert Hanssen [tên hai người Mỹ làm gián điệp cho Liên xô cũ]: Họ có ngón nghề cầu chứng riêng. Họ đã không chọc người ta trên mạng hoặc nói xấu với các phóng viên. Họ hành xử theo cách bạn có thể nghĩ về những kẻ phản bội tổ quốc: ý thức về mức độ của hành vi của họ, quyết tâm tránh ánh đèn sân khấu.
Stone lại khác xa rất nhiều. Hắn đóng hề, hắn tung tăng, hắn mời gọi ánh đèn sân khấu - những điều khiến người ta không thể tưởng tượng được rằng hắn có thể làm bất cứ điều gì sai trái nghiêm trọng. Những kẻ cướp ngân hàng không lên Twitter để thông báo, “Này, tôi sẽ đi cướp ngân hàng, xin lỗi, không xin lỗi.” Đó hẳn là cách bạn suy luận.
Vậy mà Stone lại là nhân vật trung tâm trong các vụ bê bối lớn nhất trong lịch sử Hoa Kỳ. Ames, Hanssen, cặp vợ chồng Rosenberg, Alger Hiss - [tên một số người Mỹ làm gián điệp cho Liên xô] - không ai trong số họ làm việc với một cơ quan tình báo nước ngoài để giúp đỡ một ứng cử viên tổng thống Hoa Kỳ. Stone thì có. Và bây giờ hắn sẽ được khoan hồng trên bản án của mình từ vị tổng thống mà hắn phục vụ.
Điều đáng kinh ngạc về câu chuyện Trump-Stone là có biết bao chuyện xảy ra giữa thanh thiên bạch nhật. Một phần dòng thời gian (rất sơ lược):
Vào ngày 4 tháng 8 năm 2016, Stone đã nói với mọi người trong một cuộc điện đàm nhóm rằng Julian Assange sẽ tiếp tục đưa ra những thông tin mà “sẽ làm náo loạn cuộc đua này.”
Vào ngày 8 tháng 8, hắn nói với một nhóm Cộng hòa rằng hắn đã liên lạc với Assange, và nhiều loạt thông tin nữa sẽ đến.
Vào ngày 14 tháng 8, Stone bắt đầu nhắn tin trực tiếp trên Twitter với đơn vị Nga đã đánh cắp các điện thư, và ngay sau đó hắn đăng các tin nhắn trên trang web của mình, trang web có tên Sự thật Lạnh lùng của Stone.
Vào ngày 21 tháng 8, hắn tweet “Tin tôi đi, sắp đến thời mạt vận của Podesta,” rõ ràng là nói đến các email được tình báo Nga lấy từ John Podesta, chủ tịch của chiến dịch tranh cử tổng thống Hillary Clinton.
Vào ngày 2 tháng 10, một ngày Chủ nhật, hắn tweet rằng WikiLeaks sẽ đưa tiếp ra vào thứ Tư.
Ngày thứ Tư trôi qua vẫn không có gì được đưa ra, Stone tweet, “Đừng mơ tưởng là Assange sẽ bỏ cuộc. Một loạt điện thư sắp đưa ra, #LockThemUp” (hắn để dấu nhớ - Nhốt chúng lại). Stone đã tái khẳng định dự đoán của mình vào thứ Năm. Đống điện thư được WikiLeaks đưa ra vào thứ Sáu, ngày 7 tháng Mười.
Stone đã đồng thời liên lạc với chiến dịch Trump và ứng cử viên Donald Trump. Cựu phó chủ tịch ban vận động của Trump, Rick Gates đã khai hữu thệ tại phiên tòa xét xử Stone vào tháng 11 năm 2019 rằng ông đã chứng kiến Trump nhận được một cuộc gọi từ Stone sau khi vụ tiết lộ [điện thư] đầu tiên của WikiLeaks đầu vào tháng Bảy. Chưa đầy một phút sau khi cuộc gọi kết thúc, Trump nói với Gates rằng một đợt tiết lộ khác sẽ diễn ra sau đó trong chiến dịch tranh cử.
Trump tuyên bố bằng văn bản cho cuộc điều tra Mueller rằng ông không nhớ có thảo luận về WikiLeaks với Stone. Trên trang 77 của Tập II của báo cáo, Mueller bày tỏ sự bất tin vào bằng chứng hữu thệ của Trump: “Các nhân chứng cho biết Trump biết rằng Roger Stone đang theo đuổi thông tin về các tài liệu bị đánh cắp từ WikiLeaks tại thời điểm các bài báo cáo công khai tuyên bố rằng các quan chức tình báo Nga đứng đằng sau vụ đánh cắp, và Trump - một cách riêng tư - đã cố tìm kiếm thông tin về các bản tiết lộ của WikiLeaks trong tương lai.” Trên trang 17 của Tập II, báo cáo dẫn chứng cựu luật sư của Trump Michael Cohen là một trong những nhân chứng đó, cùng với Gates.
Việc một công dân Hoa Kỳ hành động hoặc cố gắng hành động như một mối quan hệ trung gian giữa chiến dịch tranh cử tổng thống và cơ quan tình báo nước ngoài không là bất hợp pháp, và Stone không bị buộc tội với bất kỳ tội phạm nào liên quan đến các liên lạc Trump-WikiLeaks của mình. Nhưng nó lại là chuyện khác cho chính chiến dịch tranh cử này. Ở mức tối thiểu, chiến dịch Trump dễ dàng bị cáo buộc đã vi phạm luật bầu cử cấm việc nhận những thứ có giá trị từ những người không phải công dân Hoa Kỳ. Có thể hình dung, chiến dịch này có nguy cơ bị tội tòng phạm trong các vụ đánh cắp trên mạng của Nga. Việc đánh cắp trên mạng thực sự là một tội ác rất nghiêm trọng. Vì vậy, điều tối cần đối với chiến dịch của Trump là Stone giữ im lặng và không ám chỉ Trump dưới bất kỳ hình thức nào.
Đó là những gì Stone đã làm. Stone đã bị buộc tội và bị kết án vì tội nói dối với Quốc hội về vai trò của hắn trong vấn đề WikiLeaks. Vì bản thân Stone sẽ không gặp nguy hiểm về mặt pháp lý nếu hắn nói ra sự thật, suy luận mạnh mẽ là hắn nói dối để bảo vệ người khác. Mới hôm nay, chính ngày hôm nay, Stone đã nói với nhà báo Howard Fineman tại sao hắn nói dối và ai là người mà hắn đang bảo vệ. “Ông ấy biết tôi đã chịu áp lực rất lớn để trở mặt với ông ấy. Vì nó sẽ làm giảm nhẹ tình trạng của tôi đáng kể. Nhưng tôi đã không làm.” Bạn đọc lời này, và bạn chớp mắt. Như nhà phê bình nổi tiếng của Trump, George Conway đã tweet: “Ý tôi là, ngay cả Tony Soprano [một tên trùm Mafia trong phim ảnh] cũng chỉ dám sử dụng điện thoại công cộng hoặc sim giả để nói một điều tựa như thế này.” Stone nói công khai cho một trong những phóng viên nổi tiếng nhất ở Washington. Trong rất nhiều từ ngữ, hắn dường như ám chỉ: Tôi đã có thể làm tổn thương tổng thống nếu tôi đã thỏa hiệp về ông ta. Tôi đã ngậm miệng. Ông ta nợ tôi.
Và chắc chắn, Trump đã nợ Stone. Trump giảm án trên bản án 40 tháng của Stone. Roger Stone sẽ không đi tù. Đối tác kinh doanh của Stone trước đây, Paul Manafort, cũng giữ im lặng. Và vì vậy, công chúng Mỹ có thể sẽ không bao giờ biết người Nga đã làm gì với các thông tin dự đoán về cử tri của Trump mà Manafort đã chia sẻ với họ [người Nga]. Manafort giờ có thêm lý do để giữ im lặng, vì anh ta hẳn cảm nhận một sự tự tin mới rằng việc ân xá của mình cũng đang đến.
Nhưng chúng ta cần biết thêm bao nhiêu nữa? Ở mỗi bước trong câu chuyện này, công thức mà tôi đã đề cập trong các bài tiểu luận trước đây vẫn tiếp tục đứng vững: “Có rất nhiều bí mật. Không có gì bí ẩn.” Mặc dù các chi tiết quan trọng vẫn được che giấu, nhưng cốt lõi câu chuyện đã được nhìn thấy ngay từ đầu. Một công dân Mỹ đã làm việc với các điệp viên nước ngoài để gây thiệt hại cho một ứng cử viên tổng thống và giúp đỡ ứng cử viên kia. Tổng thống nọ đã chấp nhận sự giúp đỡ. Khi bị bắt, người công dân kia nói dối. Khi người công dân bị trừng phạt, tổng thống nọ đã giảm án.
Nó có tất cả ở đó: khô khốc như tiếng gót giày Roger Stone, xấu xí như con số tử vong 130.000 người Mỹ và còn đang tăng từng ngày, vì sự bất tài hiểm ác của tổng thống đã được trợ bước vào Phòng Bầu dục bởi Stone, Manafort và các hoạt động gián điệp của Nga./.
Nguyên bản tiếng Anh:
Stone Walks Free in One of the Greatest Scandals in American History
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét