Ngày 19/08/2020
Xin chào nước Mỹ.
Tôi thực sự vinh dự được nói chuyện với các các bạn.
Rằng tôi ở đây đêm nay là minh chứng cho sự cống hiến của các thế hệ đi trước. Những phụ nữ và nam giới đã tin tưởng rất mãnh liệt vào lời hứa bình đẳng, tự do và công lý cho tất cả mọi người.
Tuần này đánh dấu kỷ niệm 100 năm việc thông qua Tu chính án 19. Và chúng ta tôn vinh những người phụ nữ đã đấu tranh cho quyền đó.
Tuy nhiên, rất nhiều phụ nữ Da đen từng giúp đạt được chiến thắng đó vẫn bị cấm bỏ phiếu, mãi rất lâu sau khi được phê chuẩn.
Nhưng họ không nản lòng.
Không vỗ ngực hay tự mãn, họ lại tổ chức, làm chứng, tập hợp, tuần hành và chiến đấu - không chỉ vì lá phiếu của họ mà còn vì một chỗ ngồi trong bàn. Những người phụ nữ này và các thế hệ tiếp theo đã làm việc để biến dân chủ và cơ hội thành hiện thực trong cuộc sống của tất cả chúng ta, những người theo sau.
Họ đã mở đường cho sự lãnh đạo tiên phong của Barack Obama và Hillary Clinton.
Và những người phụ nữ này đã truyền cảm hứng để chúng tôi cầm lên ngọn đuốc và chiến đấu.
Những phụ nữ như Mary Church Terrell và Mary McCleod Bethune. Fannie Lou Hamer và Diane Nash. Constance Baker Motley và Shirley Chisholm.
Chúng ta không thường được dạy những câu chuyện của họ. Nhưng là người Mỹ, tất cả chúng ta đều đứng trên vai của họ.
Có một phụ nữ khác, tên không được biết, câu chuyện không được chia sẻ. Một người phụ nữ khác mà tôi đang đứng trên vai. Và đó là mẹ tôi - bà Shyamala Gopalan Harris.
Bà đến đây từ Ấn Độ năm 19 tuổi để theo đuổi ước mơ chữa khỏi bệnh ung thư. Tại Đại học California Berkeley, bà gặp cha tôi, Donald Harris - một người đến từ Jamaica để học kinh tế.
Họ yêu nhau theo cách Mỹ nhất - khi cùng nhau diễu hành vì công lý trong phong trào dân quyền những năm 1960.
Trên các đường phố ở Oakland và Berkeley, tôi đã nhìn thấy bằng mắt thường trên một chiếc xe nôi việc mọi người đi vào cái mà John Lewis vĩ đại gọi là "rắc rối tốt".
Khi tôi 5 tuổi, bố mẹ tôi chia tay và mẹ tôi nuôi chúng tôi chủ yếu một mình. Giống như rất nhiều bà mẹ khác, bà làm việc suốt ngày đêm để hoàn thành công việc - đóng gói những phần ăn trưa trước khi chúng tôi thức dậy - và thanh toán các hóa đơn sau khi chúng tôi đi ngủ. Giúp chúng tôi làm bài tập về nhà tại bàn bếp - và đưa chúng tôi đến nhà thờ để tập hợp xướng.
Bà ấy làm cho nó trông dễ dàng, mặc dù tôi biết nó không đơn giản.
Mẹ tôi đã truyền cho em gái tôi, Maya và tôi những giá trị để tự vạch đường cho cuộc sống của chúng tôi.
Bà đã nuôi dạy chúng tôi trở thành những người phụ nữ Da đen kiêu hãnh, mạnh mẽ. Và bà đã giúp chúng tôi biết và tự hào về di sản Ấn Độ của chúng tôi.
Bà đã dạy chúng tôi đặt gia đình lên hàng đầu - gia đình bạn sinh ra và gia đình bạn chọn.
Gia đình, là Doug, chồng tôi, người tôi đã gặp trong một buổi hẹn hò tìm bạn do người bạn thân nhất của tôi sắp đặt. Gia đình là những đứa con xinh đẹp của chúng tôi, Cole và Ella, những người như bạn vừa nghe, gọi tôi là Momala. Gia đình là em gái của tôi. Gia đình là người bạn tốt nhất của tôi, những đứa cháu gái và những đứa con đỡ đầu của tôi. Gia đình là những người chú, người cô của tôi - những người em của cha mẹ tôi. Gia đình là bà Shelton - người mẹ thứ hai của tôi, ở cách nhà tôi hai căn và giúp nuôi dạy tôi. Gia đình là hội huynh đệ sinh viên Da đen Alpha Kappa Alpha (fraternity) yêu dấu của tôi ... tổng hội huynh đệ sinh viên Da đen Divine 9 của chúng tôi ... và các anh chị em tại mạng Đại học Da đen Lịch sử HBCU của tôi. Gia đình là những người bạn mà tôi hướng tới khi mẹ tôi - người quan trọng nhất trong cuộc đời tôi - qua đời vì bệnh ung thư.
Và ngay cả khi bà dạy chúng tôi gia đình là trung tâm thế giới, bà cũng thúc đẩy chúng tôi nhìn thấy một thế giới bên ngoài chính mình.
Bà dạy chúng tôi phải có ý thức và lòng trắc ẩn về cuộc vật lộn của tất cả mọi người. Tin rằng hoạt động công ích là một mục đích cao cả và đấu tranh cho công lý là trách nhiệm chung.
Điều đó đã đưa tôi trở thành một luật sư, một Biện lý quận, Tổng chưởng lý và một Thượng nghị sĩ Hoa Kỳ.
Và ở mỗi bước đường, tôi đã được hướng dẫn bởi những từ tôi đã nói từ lần đầu tiên tôi đứng trong phòng xử án: “Kamala Harris, Vì nhân dân.”
Tôi đã chiến đấu vì trẻ em và những người sống sót sau cuộc tấn công tình dục. Tôi đã chiến đấu chống lại các băng đảng xuyên quốc gia. Tôi đã đương đầu các ngân hàng lớn nhất và giúp hạ gục một trong những trường đại học vì lợi nhuận lớn nhất.
Tôi biết nhận diện một kẻ săn mồi.
Mẹ tôi đã dạy tôi rằng phục vụ người khác mang lại mục đích và ý nghĩa cho cuộc sống. Và ôi, tôi ước gì bà ở đây tối nay, nhưng tôi biết bà đang nhìn xuống từ trên cao. Tôi luôn nghĩ về người phụ nữ Ấn Độ 25 tuổi - cao 5 feet - người đã sinh ra tôi tại Bệnh viện Kaiser ở Oakland, California.
Vào ngày hôm đó, có lẽ người phụ nữ đó không bao giờ có thể tưởng tượng được rằng bây giờ tôi lại đứng trước mặt bạn để nói những lời này: Tôi chấp nhận đề cử cho chức vụ Phó Tổng thống Hợp chủng quốc Hoa Kỳ.
Tôi làm như vậy vì theo đuổi những giá trị mà bà đã dạy tôi. Vì Lời dạy tôi bước đi bằng đức tin, chứ không phải bằng thị giác. Vì viễn kiến được truyền qua nhiều thế hệ người Mỹ - một viễn kiến mà Joe Biden chia sẻ. Viễn kiến về quốc gia của chúng ta như một Cộng đồng Yêu quý - nơi tất cả đều được chào đón, bất kể chúng ta trông như thế nào, chúng ta đến từ đâu, hay chúng ta yêu thương ai.
Một đất nước mà chúng ta có thể không thống nhất với nhau về từng chi tiết, nhưng chúng ta đoàn kết với nhau bởi niềm tin cơ bản rằng mỗi con người đều có giá trị vô hạn, xứng đáng được cảm thông, tôn trọng và giữ phẩm giá.
Một đất nước nơi mà chúng ta luôn quan tâm cho nhau, thăng trầm cùng nhau, đối mặt thử thách cùng nhau, và đón mừng chiến thắng cùng nhau.
Hôm nay đây, đất nước đó trở nên xa vời.
Sự thất bại trong vai trò lãnh đạo của Donald Trump đã phải trả giá bằng mạng sống và sinh kế của bao người.
Nếu bạn là phụ huynh đang gặp khó khăn với việc học từ xa của con mình hoặc bạn là giáo viên đang gặp khó khăn ở phía bên kia màn hình, bạn biết rằng những gì chúng ta đang làm hiện không hiệu quả.
Và chúng ta là một quốc gia đang đau khổ. Đau khổ vì tử vong, vì mất việc, mất cơ hội, mất sự bình thường. Và mất cả sự chắc chắn.
Và trong khi virus này ảnh hưởng tất cả chúng ta, hãy thành thật mà nói, nó không phải là một kẻ vi phạm cơ hội bình đẳng. Người da đen, người Latinh và người bản địa đang đau khổ và chết một cách không cân xứng.
Đây không phải là một trùng hợp ngẫu nhiên. Đó là ảnh hưởng của phân biệt chủng tộc có cấu trúc.
Bất bình đẳng trong giáo dục và công nghệ, chăm sóc y tế và nhà ở, an toàn công việc và điều kiện đi lại.
Sự bất công trong chăm sóc y tế phụ sản và sanh đẻ. Trong việc sử dụng vũ lực quá mức của cảnh sát. Và trong hệ thống tư pháp hình sự rộng lớn hơn của chúng ta.
Virus này không có mắt, nhưng nó biết chính xác cách chúng ta nhìn thấy nhau - và cách chúng ta đối xử với nhau.
Và hãy nói rõ - không có thuốc chủng ngừa cho phân biệt chủng tộc. Chúng ta phải tự làm việc.
Cho George Floyd. Cho Breonna Taylor. Cho cuộc sống của quá nhiều người khác để gọi tên. Cho con cái của chúng ta. Cho tất cả chúng ta.
Chúng ta phải làm việc để thực hiện lời hứa kia về công lý bình đẳng theo luật pháp. Bởi vì, không ai trong chúng ta có tự do ... cho đến khi tất cả chúng ta được tự do ...
Chúng ta đang ở một điểm uốn.
Sự hỗn loạn liên tục khiến chúng ta lạc lối. Sự kém cỏi khiến chúng ta cảm thấy sợ hãi. Sự nhẫn tâm khiến chúng ta cảm thấy đơn độc.
Đó là quá nhiều.
Và thật ra, chúng ta có thể làm tốt hơn và xứng đáng được nhiều hơn thế.
Chúng ta phải bầu ra một tổng thống để mang lại điều gì đó khác biệt hơn, điều gì đó tốt hơn và thực hiện những công việc quan trọng. Một tổng thống sẽ tập hợp tất cả chúng ta lại với nhau - Da đen, Da trắng, La tinh, Châu Á, Bản địa - để đạt được tương lai mà chúng ta cùng mong muốn.
Chúng ta phải bầu Joe Biden.
Tôi biết Joe trong tư cách Phó Tổng thống. Tôi biết Joe trên đường vận động. Nhưng trước hết tôi biết Joe là cha của bạn tôi.
Con trai của Joe, Beau, và tôi từng là Tổng chưởng lý của hai tiểu bang, Delaware và California. Trong thời kỳ Đại suy thoái, chúng tôi nói chuyện qua điện thoại gần như mỗi ngày, làm việc cùng nhau để giành lại hàng tỷ đô la cho các chủ nhà từ các ngân hàng lớn đã xiết nợ nhà của người dân.
Và tôi và Beau còn chuyện trò về gia đình anh ấy.
Làm thế nào một người cha đơn thân như Joe đã dành 4 giờ mỗi ngày để đi tàu qua lại từ Wilmington đến Washington. Beau và Hunter phải ăn sáng hàng ngày với bố của họ. Đêm nào họ cũng đi vào giấc ngủ với tiếng đọc truyện của ông. Và trong khi họ phải chịu đựng nỗi mất mát khôn nguôi, hai cậu bé này luôn biết rằng họ được yêu thương sâu sắc, vô điều kiện.
Và điều khiến tôi cảm động về Joe là công việc ông ấy đã làm, giữa những chuyến tàu tới lui như vậy. Đây là nhà lãnh đạo đã viết Đạo luật Chống Bạo lực đối với Phụ nữ - và ban hành Lệnh cấm Vũ khí Tấn công. Một người, với tư cách là Phó Tổng thống, đã thực hiện Đạo luật Phục hồi, để đưa đất nước chúng ta trở lại từ cuộc Đại suy thoái. Ông đã tranh đấu cho Đạo luật Chăm sóc Y tế Giá cả phải chăng (ACA), để bảo vệ hàng triệu người Mỹ mắc các bệnh tiềm ẩn. Người đã dành nhiều thập niên để thúc đẩy các giá trị và lợi ích của Mỹ trên toàn thế giới, đứng lên cùng các đồng minh của chúng ta và chống lại kẻ thù của chúng ta.
Hiện tại, chúng ta có một tổng thống đang biến những bi kịch của chúng ta thành vũ khí chính trị.
Joe sẽ là một tổng thống biến những thách thức của chúng ta thành mục đích.
Joe sẽ mang chúng ta đến với nhau để xây dựng một nền kinh tế không bỏ sót bất kỳ ai. Ở đó, một công việc được trả lương cao là nền sàn, không phải là ngưỡng trần.
Joe sẽ mang chúng ta lại với nhau để chấm dứt đại dịch này và đảm bảo rằng chúng ta được chuẩn bị cho đợt đại dịch kế tiếp.
Joe sẽ mang chúng ta lại với nhau để đối mặt thẳng thắn và xóa bỏ sự bất công về chủng tộc, tiếp tục công việc của nhiều thế hệ.
Joe và tôi tin rằng chúng ta có thể xây dựng Cộng đồng Yêu dấu đó, một Cộng đồng vững mạnh mẽ và tao nhã, công bằng và bác ái. Một cộng đồng mà tất cả chúng ta có thể nhìn thấy chính mình trong đó.
Đó là viễn kiến mà cha mẹ và ông bà của chúng ta đã chiến đấu cho. Viễn kiến đã biến cuộc sống của riêng tôi thành hiện thực. Viễn kiến tạo nên lời hứa của Mỹ quốc - với tất cả phức tạp và chưa hoàn hảo - một lời hứa đáng để đấu tranh.
Xin đừng nhầm lẫn, con đường phía trước sẽ không hề dễ dàng. Chúng tôi sẽ vấp váp. Chúng tôi có thể hụt hơi. Nhưng tôi cam kết với bạn rằng chúng tôi sẽ hành động mạnh dạn và đối phó với thách thức một cách trung thực. Chúng tôi sẽ nói sự thật. Và chúng tôi sẽ hành động với cùng một niềm tin vào bạn mà chúng tôi yêu cầu bạn đặt vào chúng tôi.
Chúng tôi tin rằng đất nước của chúng ta - tất cả chúng ta, sẽ sát cánh cùng nhau vì một tương lai tốt đẹp hơn. Như chúng ta vẫn đang làm.
Chúng tôi thấy điều đó ở các bác sĩ, y tá, nhân viên chăm sóc y tế tại nhà và nhân viên tuyến đầu, những người đang chịu rủi ro tính mạng để cứu những người mà họ chưa từng gặp.
Chúng tôi thấy điều đó ở các giáo viên và tài xế xe tải, công nhân nhà máy và nông dân, nhân viên bưu điện và nhân viên bầu cử, tất cả đều coi nhẹ sự an toàn của bản thân để giúp chúng ta vượt qua đại dịch này.
Và chúng tôi thấy điều đó ở rất nhiều người trong số các bạn đang làm việc, không chỉ để giúp chúng ta vượt qua những khủng hoảng hiện tại mà còn đưa đến một nơi nào đó tốt hơn.
Có điều gì đó đang xảy ra, trên khắp đất nước.
Nó không phải về Joe hay tôi.
Đó là về bạn.
Đó là về chúng ta. Mọi người ở mọi lứa tuổi, màu da và tín ngưỡng, vâng, đang xuống đường, và cũng đang thuyết phục các thành viên trong gia đình, đang cỗ võ bạn bè, đang tổ chức xóm giềng chúng ta, để cùng nhau bỏ phiếu.
Và chúng ta đã chứng minh rằng, khi chúng ta bỏ phiếu, chúng ta mở rộng khả năng tiếp cận với dịch vụ chăm sóc sức khỏe, mở rộng khả năng tiếp cận thùng phiếu, và đảm bảo rằng thêm nhiều gia đình lao động có thể kiếm sống tốt hơn.
Tôi được truyền cảm hứng bởi một thế hệ lãnh đạo mới. Các bạn đang thúc đẩy chúng tôi thực hiện những lý tưởng của quốc gia mình, thúc đẩy chúng tôi sống theo những giá trị mà chúng tôi chia sẻ: sự đàng hoàng và công bằng, công lý và tình yêu.
Các bạn là những người yêu nước nhắc nhở chúng tôi rằng yêu tổ quốc là chiến đấu vì lý tưởng của tổ quốc.
Trong cuộc bầu chọn này, chúng ta có cơ hội thay đổi tiến trình lịch sử. Tất cả chúng ta đều trong cuộc chiến này.
Bạn, tôi và Joe - cùng nhau.
Thật là một trách nhiệm tuyệt vời. Thật là một đặc ân tuyệt vời.
Vì vậy, hãy chiến đấu với niềm tin. Hãy chiến đấu với hy vọng. Hãy chiến đấu với sự tự tin vào bản thân và cam kết với nhau. Với Mỹ mà chúng ta biết là có thể. Nước Mỹ mà chúng ta yêu.
Nhiều năm nữa, khoảnh khắc này sẽ trôi qua. Và con cháu của chúng ta sẽ nhìn vào mắt chúng ta và hỏi rằng chúng ta đã đang ở đâu khi sự được mất lớn lao như vậy?
Chúng sẽ hỏi chúng ta rằng nó như thế nào?
Và chúng ta sẽ nói với chúng. Chúng ta sẽ nói với chúng, không chỉ về cách chúng ta cảm thấy.
Chúng ta sẽ cho chúng biết những gì chúng ta đã làm.
Cảm ơn bạn. Chúa phù hộ bạn. Và Chúa phù hộ cho Hợp chủng quốc Hoa Kỳ./.
Nguyên bản văn tiếng Anh:
https://www.cnn.com/2020/08/19/politics/kamala-harris-speech-transcript/index.html
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét