Thượng nghị sĩ Kamala Harris nói chuyện với các phóng viên sau cuộc tranh luận sơ bộ đầu tiên của đảng Dân chủ ở Miami, vào năm 2019. (Damon Winter / The New York Times) |
11/08/2020
Frank Bruni |
Tôi đang mơ về cuộc tranh luận.
Đằng kia là Mike Pence, tóc trắng nhạt như gò má, cử chỉ cứng đờ hơn chiếc áo sơ mi được ủi thẳng, nụ cười mím lại cứ như đứa em song sinh của một khuôn mặt nhăn nhó. Ông đại diện cho nhiều thứ hơn là chỉ chính quyền Trump, Chúa hãy giúp cho ông. Ông đại diện cho một nước Mỹ nửa ký ức, nửa hoang đường.
Và kia là cô Kamala Harris - trẻ hơn, đen hơn và sống động hơn. Cô ấy chỉ là người phụ nữ thứ tư trong một liên danh tổng thống của một trong hai đảng chính trị lớn của đất nước và cô là người phụ nữ da màu đầu tiên. Cô đại diện cho một nước Mỹ đang tiến hoá, từng hồi, hướng tới cơ hội bình đẳng và công lý bình đẳng.
Trước cái nhìn chằm chằm của cô ấy, Pence đang phải bênh vực cho một tổng thống phân biệt chủng tộc, phân biệt giới tính. Và trong quan sát bất lực của ông, Harris đang nói về cảm giác của sự phân biệt chủng tộc và phân biệt giới tính đối với một phụ nữ Da đen như cô. Đây không phải là cuộc đụng độ bình thường của các quan điểm và triết lý. Đó là một sự va chạm khác thường của kinh nghiệm sống.
Và đó chính xác là những gì Joe Biden muốn.
Trong suốt chiến dịch tranh cử tổng thống của mình, Biden đã tự xác định mình là người đối lập với Tổng thống Trump về kinh nghiệm và sự nghiêm túc, và là liều thuốc giải cho Trump trong cách ông ấy nhìn nhận nước Mỹ và những gì ông ấy đánh giá cao về nó. Ông ta đã dùng việc lựa chọn người đồng hành của mình để nhấn mạnh điểm cuối bên trên.
Harris là một công chức với bản lý lịch xuất sắc - thượng nghị sĩ Hoa Kỳ từ California, tổng chưởng lý tiểu bang - chắc chắn phù hợp với cơ hội rất khó khăn nhưng cũng đầy phấn khích mà cô đã vừa giành được. Cô cũng là một tác nhân tương phản, nhấn mạnh sự khác biệt giữa liên danh Cộng hòa và liên danh Dân chủ, giữa chính trị chia rẽ của Trump và chính trị hòa nhập của Biden.
Và cùng với việc khẳng định định hướng tương lai của Biden, cô cũng phản ánh sự trân trọng ông giành được cho quá khứ của mình. Cô đang giúp ông, lần thứ hai, cùng bước vào một liên danh tổng thống đang đặt tiền lệ và đầy tính khai phá. Nó gần như thể anh ta đang cố gắng tái tạo sự mầu nhiệm đã được thiết lập, để tái định hình kịch bản chiến thắng.
12 năm trước, ông là bạn đồng hành của ứng cử viên Da đen đầu tiên của một trong hai đảng lớn của đất nước, Barack Obama, người sau đó trở thành tổng thống Da đen đầu tiên của đất nước. Harris sẽ là phó chủ tịch Da đen đầu tiên của đất nước, phó tổng thống người Mỹ gốc Á đầu tiên và là nữ phó tổng thống đầu tiên của nó, ở vị trí xuất sắc trở thành nữ tổng thống đầu tiên của đất nước. Việc góp tay vào sự kiện này hẳn đã tạo cho Biden rất phấn khích.
Khi chọn cô Harris, ông đã lặp lại việc Obama lựa chọn ông. Obama và Biden từng tranh nhau trong cuộc bầu cử sơ bộ của đảng Dân chủ năm 2008, và Obama đã phải tha thứ cho Biden vì đã xúc phạm ông khi nói rằng ông là một ứng cử viên người Mỹ gốc Phi “trong sạch” và “lưu loát” hiếm hoi. Sự tha thứ đó được coi là thước đo cho sự tự tin và tinh thần hào phóng của Obama.
Khi chọn Harris, Biden đã phải tha thứ cho các cuộc tấn công của cô trong cuộc tranh luận sơ bộ của đảng Dân chủ vì liên minh trong quá khứ của ông với những người theo chủ nghĩa tách biệt và sự phản đối của ông với việc buộc phải tích hợp các trường công lập. Ông và các phụ tá của ông coi đó là một phát súng rẻ tiền. Họ rõ ràng đã vượt qua nó.
Việc chọn bất kỳ phụ nữ Da đen nào trong danh sách ứng viên cho liên danh của Biden đều gửi cùng tín hiệu như việc chọn Harris. Việc chọn bất kỳ ai trong số họ đều ghi nhận mức độ quan trọng của cử tri Da đen đối với sự thành công của chiến dịch sơ bộ của Biden và mức độ quan trọng của họ trong cuộc tổng tuyển cử. Việc chọn bất kỳ ai trong số họ đều là một phản ứng phù hợp cho việc tự soi linh hồn của quốc gia ngay lúc này về nạn phân biệt chủng tộc trong quá khứ và sự phân biệt chủng tộc trong hiện tại.
Vậy tại sao lại là Harris mà không phải Susan Rice, Karen Bass, Val Demings, Keisha Lance Bottoms hay Stacey Abrams? Bởi vì Biden rõ ràng tin vào các cuộc thăm dò đang cho ông ta một vị trí dẫn đầu đáng kể so với Trump và trên tất cả ông muốn bảo vệ điều đó. Harris là người an toàn nhất trong nhóm.
Rice lẽ ra sẽ là một sự lựa chọn thoải mái hơn - Biden hiểu và thích cô ấy rất nhiều - nhưng cô ấy chưa bao giờ tranh cử vào một chức vụ chính trị và có thể trở nên ít được tin cậy đối với vùng Vành đai Rỉ sét (1) (Rust Belt area). Cô và những người khác có lý lịch phó tổng thống ít theo quy ước và ít rõ ràng.
Và bởi vì Harris đã tham dự một cách nổi tiếng trong cuộc bầu cử sơ bộ của đảng Dân chủ, cuộc sống của cô đã bị soi xét nhiều hơn và những mụn cóc của cô ta đã lộ ra nhiều hơn so với trường hợp của những ứng cử viên khác. Cô có những gánh nặng của quá khứ, gồm cả thành tích từ sự nghiệp công tố viên lâu dài của mình mà nhiều người cấp tiến phàn nàn, nhưng những điều đó cũng đã được phơi bày trong một thời gian.
Ngay khi sự lựa chọn của cô ấy bị rò rỉ, một số nhà vận động của đảng Dân chủ đã gửi điện thư cho tôi để chia sẻ lo lắng, "Tôi hy vọng cô ấy sẽ tốt hơn trong cuộc tổng tuyển cử so với vòng sơ bộ!" Cô ấy rõ ràng là đã thất bại lúc đó, và rời khỏi cuộc đua ngay cả trước các cuộc bầu sơ bộ của Iowa. Nhưng Biden cũng từng thất bại thảm hại trong cuộc bầu cử sơ bộ năm 2008 và điều đó đã không khiến Obama sợ hãi.
Một cuộc bầu cử sơ bộ và một cuộc tổng tuyển cử khác nhau đến cùng cực. Harris đã ra tranh chức ứng cử viên tổng thống của đảng Dân chủ trước một nhóm rất lớn các đảng viên Dân chủ khác. Cô giờ đang tranh cử chức phó tổng thống với Trump và Pence, và có một cơ hội thực sự là chính những cử tri Da đen đã hững hờ với cô trong vòng sơ bộ sẽ hồi hộp vì cô khi giờ đây cô đứng trong một liên danh lịch sử, khởi tố một hồ sơ chống lại một tổng thống đã thường xuyên xúc phạm họ.
Cô cũng mang đến cho liên danh đó một số cân bằng mà các ứng cử viên tổng thống thường cần ở người đồng hành. Biden là 77 tuổi. Cô chỉ mới 55. Biden từ Bờ Đông. Cô từ Bờ Tây. Biden là một người da trắng, giống như tất cả, trừ bốn ứng cử viên tổng thống hoặc phó tổng thống của đảng chính trước Harris. Cô ấy thì ngược lại.
Và ồ, cô ấy có thể nhanh nhẹn và quyết liệt. Đó là những gì Biden học được trong cuộc tranh luận sơ bộ căng thẳng ngày trước, dù có cho đó là phát súng rẻ tiền hay không là phát súng rẻ tiền. Đó là những gì Jeff Sessions, Brett Kavanaugh và William Barr đã học được khi họ xuất hiện trước các ủy ban của Thượng viện và chịu đựng sự thử lửa của cô ấy.
Đó là điều tôi hy vọng và tin tưởng Pence sẽ học được vào ngày 7 tháng 10, tại Đại học Utah, nơi dự kiến diễn ra cuộc tranh luận duy nhất giữa hai ứng viên phó tổng thống. Một người đàn ông nổi tiếng với chuyện không thích đi ăn một mình với bất kỳ người phụ nữ nào khác ngoài vợ mình - chuyện nghe kỳ quặc và là công thức gây rắc rối - sẽ phải đối mặt với một người phụ nữ thực sự gây rắc rối lớn. Tôi nghi ngờ cô ấy sẽ dùng ông [Pence] cho một buổi điểm tâm./.
(1): Rust Belt - Vành đai Rỉ sét: Đây là tiếng lóng dùng để chỉ một khu vực từng phát triển trù phú nhờ vào nền công nghiệp xe hơi nổi tiếng của Mỹ. Nền kinh tế khu vực này đã đi xuống đáng kể, khi nền công nghiệp này không còn là động lực kinh tế quốc gia, công ăn việc làm giảm mạnh, dẫn đến cái biệt danh rỉ sét mà nó nhận được. Nó không phải là một vùng hành chính rõ ràng mà chỉ có tính biểu tượng gồm các bang miền Trung Bắc như Michigan, Ohio, Indiana, và một vài vùng lân cận thuộc West Virginia, Illinois, và New York. Khu vực này có tỉ lệ dân da trắng cao, nhưng trình độ học vấn và mức thu nhập trung bình thấp hơn các bang phía Bờ Đông và Bờ Tây.
Nguyên bản tiếng Anh:
https://www.nytimes.com/2020/08/11/opinion/kamala-harris-biden-running-mate.html
Ông Biden rất thông minh khi chọn Kamala Harris để đứng phó . Ông không mộng tái ứng cử như bản tính đôn hậu, đạo đức của ông. Tôi tin ông ứng cử chỉ vì những hỗn loạn, tan nát của nước Mỹ do Trump và đảng Cộng Hòa gây ra .
Trả lờiXóaÔng Biden đã chọn mình là cây mắm nhưng trong truyện ngắn Rừng Mắm của nhà văn Bình Nguyên Lộc. Ông chọn làm người lót đường để Kamala sẽ là cây ăn trái, hồi sinh cho nước Mỹ.
Chắc chắn Kamala sẽ không là con rối, con bù nhìn như Pence đang là và đang quỳ trước Trump .
Trích câu đối thoại thâm thúy giữa Ông và Cháu trong Rừng Mắm:
"Bờ biển này mỗi năm được phù sa bồi thêm cho rộng ra hàng mấy ngàn thước. Phù sa là đất bùn mềm lủng và không bao giờ thành đất thịt được để ta hưởng, nếu không có rừng mắm mọc trên đó cho chắc đất. Một khi kia mắm sẽ ngã rạp. Giống tràm lại nối ngôi nó. Rồi sau mấy đời tràm, đất thuần, cây ăn trái mới mọc được.
Thấy thằng cháu nội ngơ ngác chưa hiểu, ông cụ vịn vai nó mà tiếp:
– Ông với lại tía con là cây mắm, chơn giầm trong bùn. Đời con là đời tràm, chơn vẫn còn lấm bùn chút ít, nhưng đất đã gần thuần rồi. Con cháu của con sẽ là xoài mít, dừa cau.
Đời mắm tuy vô ích, nhưng không uổng, như là lính ngoài mặt trận vậy mà. Họ đã ngã gục cho kẻ khác là con cháu họ hưởng."
Cảm ơn Người Mỹ Gốc Việt đã luôn có những bài dịch hay, đi sát với thời cuộc .