27 tháng 8 2020

Tôi là cháu gái của Billy Graham. Sự ủng hộ Donald Trump của Tin lành Truyền giáo đã nhổ toẹt lên di sản của ông.

Cô Jerushah Duford và ông ngoại Billy Graham ở Montreat, North Carolina, vào năm 2016.


Bằng cách ủng hộ Donald Trump, các nhà lãnh đạo Tin lành Truyền giáo đang làm thất vọng chúng ta và cả Phúc âm. Phụ nữ Cơ đốc phải đứng lên khi mà các nhà lãnh đạo Hội thánh của chúng ta không làm được.


Jerushah Duford, USA Today

25/08/2020

Người dịch: Người  Mỹ Gốc Việt



Là một đứa cháu gái tự hào của người đàn ông được cho là đã khởi đầu phong trào  Tin lành truyền giáo, ông Billy Graham quá cố, vài năm qua đã khiến tôi suy ngẫm về phong trào đó ở Mỹ đã thay đổi nhiều như thế nào.

Tôi đã sống toàn bộ cuộc đời mình trong hội thánh, với mọi quyết định lớn đều do đức tin của tôi hướng dẫn. Nhưng bây giờ tôi cảm thấy như vô gia cư. Giống như rất nhiều người khác, tôi cảm thấy mất phương hướng khi chứng kiến ​​nhà thờ mà tôi luôn phục vụ quay lưng lại với mọi điều nó dạy. Hàng ngày tôi nghe những người phụ nữ Tin lành đều mô tả cùng một điều: sự giằng co tinh thần của họ.

Hầu hết những phụ nữ này bước vào phòng bỏ phiếu vào năm 2016 vì tin rằng họ đang phải lựa chọn giữa hai lựa chọn khó khăn. Họ nín thở, nhắm mắt và bỏ phiếu cho Donald Trump, người mà nhiều người trong chúng tôi lúc đó tin là "kẻ ít tệ hại hơn", trong khi cảm thấy sự giằng xé đó.

Tôi cảm thấy điều đó mỗi khi tổng thống của chúng ta nói về việc các vùng ngoại ô của Hoa Kỳ không có chỗ cho nhà ở của chính phủ. Chúa Giê-su đã nói nhiều lần để bênh vực người nghèo và bày tỏ lòng nhân từ và thương xót đối với những người gặp khó khăn. Tổng thống của chúng ta tiếp tục duy trì một câu chuyện chúng-ta-đối-lại-chúng-nó, nhưng hầu như tất cả các nhà lãnh đạo nhà thờ của chúng ta không nói gì.

Tôi cảm thấy điều này giằng co mỗi khi tổng thống của chúng ta hoặc những người theo ông ấy nói về bức tường, được thiết kế để ngăn chặn chính những người mà Kinh thánh dạy chúng ta nên chào đón. Trong nước Mỹ của Trump, những người tị nạn không được coi là “người sinh ra ở bản xứ” như Kinh thánh khuyến khích. Thay vào đó, các gia đình bị chia cắt, bị giam giữ trong những điều kiện không thể tưởng tượng nổi và bị gạt sang một bên như thấp hơn phận người.

Giáo hội tôn vinh Trump trước Chúa

Trump đã đi xa đến mức khoe khoang về kế hoạch, thành tích và những hành động xấu xa của mình đối với các cộng đồng bị thiệt thòi mà tôi từng thấy ông tôi yêu quý và phục vụ. Bây giờ tôi thấy, thông qua sự im lặng của các nhà lãnh đạo nhà thờ, những cộng đồng này không còn được coi trọng bởi những cá nhân tuyên bố đề cao những giá trị mà ông tôi đã dạy.

Vào đầu năm nay, sự giằng co nhẹ nhàng đã trở thành một sự giằng xé mạnh mẽ đối với tôi, khi đất nước chúng ta trải qua sự chia rẽ dưới hình thức bạo loạn, phần lớn được kích động bởi lời lẽ gây chia rẽ của vị tổng thống này. Tôi đã nhìn tổng thống của chúng ta đi qua Quảng trường Lafayette ở Washington, D.C., sau khi xịt hơi cay vào những người biểu tình ôn hòa để đi chụp ảnh.

Ông ta cầm một cuốn Kinh thánh, một thứ rất thiêng liêng đối với tất cả chúng ta, nhưng ông ta lại đối xử với cuốn Kinh thánh đó bằng sự nhẫn tâm có thể xúc phạm bất cứ ai quen thuộc với những từ ngữ bên trong nó. Ông tin rằng hành động đó sẽ tôn vinh ông và chỉ ông. Tuy nhiên, giáo hội vốn được thiết lập để tôn vinh Chúa đã không nói gì.

Có vẻ như các nhà lãnh đạo truyền giáo duy nhất có lên tiếng đã chỉ ca ngợi tổng thống, mà không đề cập đến hành vi của ông đã đối chọi với Chúa Giê-su mà chúng ta đang phụng sự. Cả thế giới đã xem thuật ngữ “truyền giáo” trở thành đồng nghĩa với sự đạo đức giả và không thành thật.

Nhà truyền giáo người Mỹ Billy Graham ra hiệu khi ông giảng cho hơn nửa triệu người Hàn Quốc tại một quảng trường trên đảo Yoido ở Seoul, ngày 3 tháng 6 năm 1973, trong ngày cuối cùng của cuộc thập tự chinh kéo dài 5 ngày ở đó.

Đức tin của tôi và hội thánh của tôi đã trở thành trò cười, và bất kỳ nỗ lực nào của các thành viên để bênh vực hành động của Trump vào thời điểm này đều nghe có vẻ trống rỗng và thiếu chân thành.

Một trong những câu yêu thích của ông ngoại tôi là Micah 6:8, trong đó chúng ta được kể rằng Chúa yêu cầu dân Ngài phải làm việc công bình, yêu thương nhân từ và thương xót, và bước đi một cách khiêm nhường. Đây là những thuộc tính đức tin của chúng ta mà chúng ta nên trình bày với thế giới. Chúng ta không còn có thể cho phép những người lãnh đạo hội thánh đại diện cho đức tin của mình một cách sai lầm như vậy.

Phụ nữ có đức tin hiểu rõ hơn

Tôi đã tự cho phép mình dựa vào sự giằng xé tinh thần đó và nói ra. Tôi có thể đang lội ngược dòng, nhưng tôi kiên định trong đức tin rằng bước đi này phù hợp nhất với hội thánh của tôi và những lời dạy của nó.

Tại một sự kiện gia đình lớn gần đây, tôi bị nhiều thành viên nữ kéo sang một bên, cảm ơn tôi vì đã lên tiếng chống lại chính quyền mà họ cũng đang thấy khó chịu. Với đôi mắt ngấn lệ, họ nói thật khẽ, vì sợ rằng họ đang cô độc hoặc có thể bị trả thù không đáng.

Cô Jerushah Duford vào tháng 5 năm 2019 tại Virginia.
Làm sao chúng ta lại ra thế này? Làm thế nào chúng ta, với tư cách là những phụ nữ kính sợ Đức Chúa Trời, lại thấy mình phớt lờ sự thiếu tôn trọng và thái độ khinh thường từ tổng thống? Tại sao chúng ta cảm thấy mình phải bày tỏ sự khó chịu của mình bằng những lời thì thầm kín kẽ trong những góc yên tĩnh? Có phải chúng ta không được phép đứng lên khi mọi người xung quanh đang ngồi xuống?

Đức Chúa Trời mà chúng ta phụng sự trao quyền cho chúng ta là phụ nữ để đại diện cho Ngài trước các nhà thờ của chúng ta. Chúng ta đại diện cho Chúa trước khi chúng ta đại diện cho bất kỳ đảng phái hoặc nhà lãnh đạo chính trị nào. Khi chúng ta không nhớ điều này, chúng ta đang giảm thiểu vai trò mà Ngài đã tạo ra cho chúng ta. Chúa Giê-su yêu phụ nữ; Ngài đối xử tốt với phụ nữ; Ngài coi trọng phụ nữ. Chúng ta cần cho phép mình đứng lên để làm điều tương tự.

Nếu một chiếc máy bay chệch hướng một chút, nó sẽ không bao giờ đến đích nếu không có sự điều chỉnh hướng đi. Có lẽ cuộc hành trình này đối với phụ nữ chúng ta cũng giống vậy. Có lẽ bạn không hài  khi tổng thống cho rằng những “bà nội trợ ngoại ô” của Mỹ quan tâm đến địa vị của mình hơn những người cần giúp đỡ, nhưng vẫn cố gắng bỏ qua những nhận xét về ngoại hình của phụ nữ là tin giả.

Khi nhìn vào các con gái, cháu gái, các nữ sinh và thậm chí cả bản thân mình, chúng ta cảm thấy cần phải dựa vào sự giằng co đó trên tinh thần của mình. Bạn có thể đã không cảm thấy nó bốn năm trước; chúng tôi đã làm tốt nhất với những gì chúng tôi biết vào thời điểm đó. Tuy nhiên, nếu chúng ta tiếp tục bỏ qua sự giằng co mà chúng ta cảm thấy bây giờ, làm thế nào chúng ta có thể xác định được điều gì thực sự quan trọng đối với mình?

Tôi đã chọn cách lắng nghe tinh thần của mình để lên tiếng. Không phải vì làm như vậy tôi cảm thấy thoải mái, mà vì tôi cảm thấy đó là cách thích hợp để tận dụng tiếng nói mà Chúa đã ban cho tôi. Bây giờ tôi yêu cầu tất cả các bạn, những người cảm thấy như tôi, hãy nắm lấy sự giằng co bên trong của bạn, và cho phép nó dẫn dắt bạn sử dụng sức mạnh của tiếng nói do Chúa ban và không cho phép Trump lãnh đạo đất nước này trong bốn năm nữa./.


Jerushah Duford là một tác giả truyền giáo, diễn giả và là thành viên của nhóm Các phụ nữ Lincoln, một liên minh phụ nữ trong Dự án Lincoln. Bạn có thể theo dõi cô ấy trên Twitter tại @jerushahruth


Nguyên bản tiếng Anh:

https://www.usatoday.com/story/opinion/voices/2020/08/25/billy-graham-evangelicals-support-donald-trump-hypocrisy-column/5625617002/


1 nhận xét: