06 tháng 9 2020

Tại sao những người ủng hộ Trump không thể thừa nhận ông ta thực sự là ai

Không gì gắn kết một nhóm chặt chẽ hơn một kẻ thù chung được nhận thức như mối đe dọa sinh tử.

Peter Wehner, The Atlantic

04/09/2020

Dịch bởi: Người Mỹ Gốc Việt


Về tác giả: Peter Wehner là cây viết đóng góp tại The Atlantic và là thành viên cấp cao của nhóm nghiên cứu (think-tank) bảo thủ Trung tâm Đạo đức và Chính sách Công cộng (EPPC)


Để hiểu tình trạng tham nhũng, hỗn loạn và điên rồ nói chung đang tiếp tục nhấn chìm chiến dịch tranh cử của Trump và phần lớn Đảng Cộng hòa ngay bây giờ, cần hiểu rõ cái hàm ý được nhiều người ủng hộ Trump chấp nhận: Nếu Joseph R. Biden Jr. thắng cử tổng thống, Nước Mỹ chết.

Trong Hội nghị Quốc gia của Đảng Cộng hòa vào tuần trước, hết diễn giả này đến diễn giả khác nhấn mạnh rằng cuộc sống dưới thời tổng thống Biden sẽ rất loạn lạc. Charlie Kirk, một người phò Trump trẻ tuổi, người mở đầu chu trình bằng tuyên bố, "Tôi ở đây tối nay để nói với bạn - để cảnh báo bạn - rằng cuộc bầu cử này là một quyết định giữa việc bảo tồn nước Mỹ như chúng ta biết và việc loại bỏ mọi thứ mà chúng ta yêu thích." Tổng thống Trump đã kết thúc chu trình đó bằng câu, “Lá phiếu của bạn sẽ quyết định liệu chúng ta có bảo vệ những người Mỹ tuân thủ luật pháp hay chúng ta nhường quyền kiểm soát tự do cho những kẻ vô chính phủ bạo lực, những kẻ kích động và tội phạm đe dọa công dân của chúng ta. Và cuộc bầu cử này sẽ quyết định liệu chúng ta sẽ bảo vệ lối sống của người Mỹ hay cho phép một phong trào cấp tiến hoàn toàn phá bỏ và phá hủy nó.” Và giữa những người Mỹ được cho biết rằng đảng Dân chủ muốn "tước vũ khí của bạn, thả sạch nhà tù, nhốt bạn trong nhà, và mời MS-13 đến sống bên cạnh" và họ "muốn phá hủy đất nước này và mọi thứ mà chúng ta đã chiến đấu cho và chúng ta trân quý.”

Một cặp vợ chồng ở St. Louis, người đã vung vũ khí chống lại những người biểu tình bên ngoài nhà của họ, nói với người xem: “Họ không hài lòng với việc lan truyền sự hỗn loạn và bạo động vào cộng đồng của chúng ta. Họ muốn xóa bỏ hoàn toàn các vùng ngoại ô. Đừng nhầm lẫn, cho dù bạn sống ở đâu, gia đình bạn sẽ không được an toàn ở nước Mỹ của Đảng Dân chủ cấp tiến.”

Không cần phải là một người ủng hộ Đảng Dân chủ để thấy được bức chân dung âm phủ này là vô lý. Nhưng nó cũng rất cần thiết, bởi vì nó cho phép Trump và những người theo ông ta khoan dung và biện minh cho bất cứ điều gì để giành chiến thắng. Và "bất cứ điều gì" hóa ra là khá nhiều.

Chỉ trong hai tuần qua, tổng thống đã ca ngợi những người ủng hộ thuyết âm mưu cánh hữu QAnon, thuyết này cho rằng, như The Guardian gần đây đã tóm tắt, rằng “một nhóm gồm những đảng viên Dân chủ tôn thờ quỷ Satan, những người nổi tiếng Hollywood và các tỷ phú điều hành thế giới trong khi tham gia trong nạn ấu dâm, buôn người và thu hoạch một chất hóa học được cho là kéo dài sự sống từ máu của những đứa trẻ bị lạm dụng." Trump đã quảng bá một thuyết âm mưu rằng số người chết trên toàn quốc do COVID-19 là khoảng 9.000, một phần nhỏ so với con số chính thức là gần 185.000; quảng bá một chương trình trên Mạng tin tức Một nước Mỹ (OANN) cáo buộc những người biểu tình bí mật âm mưu lật đổ Trump; khuyến khích những người ủng hộ của chính mình thực hiện hành vi gian lận bầu cử; và tuyên bố Biden bị điều khiển bởi "những người chìm trong bóng tối", những người đang mặc "đồng phục tối màu".

Trump tin rằng chính phủ của chính ông đang âm mưu trì hoãn vắc xin COVID-19 cho đến sau cuộc bầu cử. Ông ấy đã tweet lại một mẩu tin từ nam diễn viên James Woods nói rằng Thống đốc New York Andrew Cuomo “nên ở tù” và một mẩu tin từ một tài khoản khác đã cáo buộc thị trưởng Portland, Oregon “phạm tội ác chiến tranh”. Tổng thống đang "kích động bạo loạn", theo lời của Thống đốc Đảng Cộng hòa của Maryland, Larry Hogan. Trump  bênh vực Kyle Rittenhouse, 17 tuổi, một người ủng hộ bị buộc tội giết người cấp một; và tuyên bố rằng nếu ông có thua cuộc bầu cử vào tháng 11 thì đó chỉ vì nó bị "gian lận." Trong khi đó, Dân biểu đứng thứ nhì của đảng Cộng hòa ở Hạ viện, cùng những người ủng hộ tổng thống khác, đã chia sẻ một số video bị ghép sửa nhằm gây thiệt hại cho Biden.

Đây chỉ là phần mới nhất trong kỷ lục bốn năm về sự xấu hổ, khiếm nhã, kém cỏi và  lạm quyền. Tuy nhiên, đối với hàng chục triệu người ủng hộ Trump, những chuyện đó đều không quan trọng. Không chuyện gì có thể làm thay đổi. Tại thời điểm này, có vẻ như Donald Trump thực sự có thể bắn ai đó trên Đại lộ số 5 và không để mất các cử tri của mình.

Hiện tượng này không thiếu lời giải thích, nhưng có lẽ thuyết phục nhất là nỗi kinh hoàng mà những người ủng hộ tổng thống cảm thấy. Nhiều lần, tôi đã trò chuyện với những người ủng hộ Trump, những người tin rằng tổng thống người duy nhất bảo vệ họ tránh một cuộc cách mạng văn hóa. Trump và các cố vấn của ông ấy biết điều đó, đó là lý do tại sao thông qua RNC mô tả Joe Biden là một thành viên Jacobin. (Người dịch: Theo Internet, Jacobin là một câu lạc bộ dân chủ được thành lập ở Paris vào năm 1789. Jacobin là nhóm cực đoan và tàn nhẫn nhất trong số các nhóm chính trị được thành lập trong giai đoạn Cách mạng Pháp, và cùng với Robespierre, họ gây nên Cuộc khủng bố 1793–1794.)

Đảng Cộng hòa đã chọn chủ đề đó mặc dù thực tế là trong gần 50 năm làm chính trị, Biden đã không để lại bất kỳ dấu ấn ý thức hệ rõ ràng nào đối với quốc gia hay đảng của ông. Thật ra, Biden được ghi nhận đã thành công trong suốt sự nghiệp chính trị của mình trong việc tạo dựng liên minh với nhiều đảng viên Cộng hòa. Tôi làm việc tại Văn phòng Chính sách Kiểm soát Ma túy Quốc gia vào đầu thập niên 1990 khi William Bennett là giám đốc và George H. W. Bush là tổng thống. Biden khi đó là chủ tịch Ủy ban Tư pháp Thượng viện; ông và nhân viên của ông đã ủng hộ công việc của chúng tôi, và không hề có phân chia ý thức hệ. Sẽ không có việc làm lại lịch nếu Joe Biden trở thành tổng thống. (Nguyên văn: “There will be no remaking of the calendar if Joe Biden becomes president.” Câu này có một nghĩa bóng nào đó mà người dịch không hiểu.)

Tuy nhiên, trong tâm trí của những người ủng hộ Trump vẫn tồn tại niềm tin rằng một nhiệm kỳ tổng thống của Biden sẽ mở ra một triều đại khủng bố. Nhiều người trong số họ chỉ đơn giản là phải tin điều đó. Biện minh cho sự trung thành của họ với một người đàn ông rõ ràng là một kẻ đồi bại đạo đức đòi hỏi họ phải biến Joe Biden và Đảng Dân chủ thành một mối đe dọa đến tồn vong. Câu chuyện đã được sắp đặt; danh tính thực tế của người được đề cử gần như là chuyện phụ.

Bản sắc bộ lạc mạnh mẽ gắn kết tổng thống với những người ủng hộ ông. Như Amy Chua, tác giả của Bộ tộc chính trị: Bản năng nhóm và số phận của các quốc gia, đã lập luận, bản năng bộ lạc không chỉ là thuộc về mà còn là loại trừ và tấn công. Chua viết: “Khi các nhóm cảm thấy bị đe dọa, họ rút lui vào chủ nghĩa bộ lạc. Họ trở nên hẹp hòi hơn, phòng thủ hơn, trừng phạt hơn, và chúng-ta-đối-đầu-chúng-nó nhiều hơn.”

Điều đó hoạt động theo cả hai chiều. Nỗi sợ hãi củng cố bản năng bộ lạc, và bản năng bộ lạc làm tăng thêm nỗi sợ hãi. Không gì gắn kết một nhóm chặt chẽ hơn kẻ thù chung vốn được coi là mối đe dọa sinh tử. Khi có kẻ thù như vậy, các thành viên của các nhóm bộ lạc hướng ngoại hơn là hướng nội, nhìn vào người khác và không bao giờ nhìn vào bản thân hoặc đồng loại của họ.

Sự nguy hiểm của tư duy này - trong đó các phương tiện, dù phi đạo đức, biện minh cho mục đích sinh tồn - là hiển nhiên. Và vì vậy trong trường hợp này, những người ủng hộ Trump sẽ khoan dung với mọi việc ông ta làm, từ việc thanh toán tiền kín đáo cho các ngôi sao khiêu dâm và tham gia vào hành vi săn mồi tình dục, mời các đối thủ của Mỹ can thiệp vào cuộc bầu cử của chúng ta, đến việc gây áp lực buộc các đồng minh của Mỹ phải đào bới đối thủ của tổng thống, đến gần gũi một số nhà độc tài tồi tệ nhất trên thế giới, đến rao bán các lý thuyết âm mưu điên rồ, đến xử lý sai một đại dịch với cái giá là vô vàn sinh mạng, đến vô số vi phạm đạo đức và quản lý khác. Trump được những người ủng hộ cho phép vì họ coi ông là người bảo vệ của họ, biến sự độc ác của ông từ một tội lỗi thành một đức tính tốt.

Theo kinh nghiệm của tôi, nếu những người ủng hộ Trump được yêu cầu quay tầm mắt từ những đối thủ mà họ nghĩ để chú mục và suy ngẫm về ông và về những thất bại của ông, họ sẽ phản ứng theo một số cách nhất quán. Nhiều người chuyển chủ đề ngay lập tức trở lại các đảng viên Dân chủ, bởi vì không dễ dàng để bảo vệ mạnh mẽ về mặt đạo đức đối với Donald Trump. Nó giống như yêu cầu mọi người nhìn thẳng vào mặt trời; họ có thể làm điều đó trong một nháy mắt, nhưng sau đó họ phải vội quay đi. Nhưng nếu bạn thành công trong việc giữ chủ đề về Trump, họ thường vặn vẹo như các nút thắt để bảo vệ ông ấy, và trong một số trường hợp, họ chỉ đơn giản là phủ nhận thực tế.

Jonathan Rauch, một thành viên cấp cao tại Viện Brookings và là một cây viết đóng góp tại The Atlantic, đã nói với tôi một cách khôn ngoan: “Động lực điều khiển nhận thức”. Rất ít người ủng hộ Trump mà tôi biết có thể đưa ra đánh giá trung thực về người đàn ông này. Làm như vậy tạo ra quá nhiều bất hòa về nhận thức.

Rằng họ đang bảo vệ một người về cơ bản là ác độc, ngay cả khi ông ta đưa ra các bổ nhiệm tư pháp mà họ chấp thuận, là quá đau đớn để họ thừa nhận. Tương tự, họ không thể thừa nhận rằng họ đang bảo vệ một nền đạo đức trái ngược với những gì họ đã phò trợ từ lâu. Họ đã chấp nhận, tha thứ, và hoan nghênh hành vi và chiến thuật của Trump, cho phép các thành tích của ông biện minh cho phương tiện của mình. Ở những khía cạnh quan trọng, điều này trái ngược với một đạo đức nhân đức. Vì vậy, một lần nữa, họ sẽ dễ dàng nhìn đi chỗ khác hoặc tự lừa dối bản thân; để thuyết phục họ rằng Donald Trump không phải là con người đã được nhìn thấy quá rõ ràng.

Những phản ứng này không chỉ giới hạn ở những người ủng hộ Trump; mọi người trên khắp các lĩnh vực chính trị đấu tranh với sự thiên vị xác nhận và lý luận có động cơ, trong việc đưa ra quá nhiều dung sai với những người mà chúng ta đồng ý và đánh giá quá khắc nghiệt và không công bằng những người mà chúng ta không đồng ý. Đó là một phần của con người. Mức độ mà các đảng viên Đảng Dân chủ, bao gồm cả các nhà nữ quyền, bỏ qua hoặc chấp nhận hành vi săn mồi tình dục của Bill Clinton — bao gồm nỗ lực của chiến dịch nhằm bôi nhọ những người tố cáo ông và việc sử dụng điều tra viên tư nhân để hủy hoại danh tiếng của Gennifer Flowers “vượt xa mọi sự công nhận” —là một minh họa cho điều này. Vì vậy, Flowers bị coi là "kẻ lẳng lơ" và "kẻ nói dối bệnh hoạn", mặc dù Clinton sau đó thừa nhận hữu thệ từng có quan hệ với bà.

James Carville nói trước tuyên bố của Paula Jones rằng Clinton đã quấy rối tình dục cô ấy, "Nếu bạn kéo tờ 100 đô la qua một bãi đỗ xe, bạn sẽ không bao giờ biết mình sẽ tìm thấy gì." Willey, người cáo buộc Clinton đã mò mẫm cô mà không có sự đồng ý của cô, Gloria Steinem viết, "Sự thật là ngay cả khi những cáo buộc là đúng, Tổng thống không phạm tội quấy rối tình dục. Ông ta bị cáo buộc đã làm chuyện thô thiển, ngu ngốc và liều lĩnh với một người ủng hộ trong thời điểm cô ấy đang ở thời điểm khó khăn trong cuộc đời. Cô ấy đã đẩy anh ta ra, cô ấy nói, và điều đó không bao giờ xảy ra nữa. Nói cách khác, Tổng thống Clinton đã chọn 'không' cho một câu trả lời.” Và Nina Burleigh, người đưa tin về Nhà Trắng cho tạp chí Time, cho biết, “Tôi rất vui để thổi kèn cho ông để cảm ơn ông ta đã giữ cho việc phá thai hợp pháp. Tôi nghĩ rằng phụ nữ Mỹ nên xếp hàng quỳ gối với tổng thống để thể hiện lòng biết ơn của họ vì ông đã cản trở chế độ thần quyền giúp cho chúng ta." Vì vậy, các đảng viên Đảng Dân chủ nên cẩn thận về việc coi thường người khác vì họ đã tự cho phép trở thành những nhân vật thiếu đạo đức và thậm chí đáng tởm chỉ vì lợi ích đảng phái.

Nhưng điều khác biệt trong trường hợp này là Trump, vì sự mục nát dường như lan tràn khắp mọi lĩnh vực trong cuộc đời ông và trạng thái tâm lý và tình cảm bị tổn thương của ông, đã cho chúng ta thấy mọi người sẽ chấp nhận các nhà lãnh đạo của họ như thế nào do kết quả của “đảng phái tiêu cực,”  lực liên kết các bên với nhau ít vì mục đích chung hơn là vì đối lập với một đối thủ chung. Như cây viết bảo thủ David French đã nói, với Donald Trump và những người ủng hộ ông ấy, chúng ta đang thấy “chế độ đảng phái tiêu cực ở dạng gần như thuần túy của nó và đó là cách tốt nhất để giải thích sự hấp dẫn hiện tại của Trump đối với đảng Cộng hòa.” Theo ông French, hệ tư tưởng của ông gần như hoàn toàn nằm ngoài quan điểm: “Danh tính của ông ấy quan trọng hơn, và danh tính của ông ấy rõ ràng — người dẫn đầu của đảng Cộng hòa chống lại kẻ thù đáng ghét là đảng Dân chủ.”

Tôi biết rất nhiều người ủng hộ Trump và tôi biết nhiều người trong số họ là những người liêm chính trong các lĩnh vực quan trọng của cuộc sống của họ. Thật vậy, một số là những người bạn mà tôi yêu mến. Nhưng nếu có một ranh giới nào đó mà Donald Trump có thể vượt qua để làm mất đi lòng trung thành của những người ủng hộ cốt lõi của ông — bao gồm và đặc biệt trong một vài khía cạnh, những người theo Tin lành Da trắng - tôi thật không thể tưởng tượng ra ranh giới đó là gì. Và đó là một điều khá đau buồn phải thừa nhận.

Sự phân cực và chủ nghĩa chính trị bộ lạc không phải là mới đối với Mỹ; sự sợ hãi và thù ghét trong đồng bào của chúng ta ngày càng gia tăng trong nhiều thập niên. Chúng ta đã có rất nhiều tổng thống đã làm thất vọng chúng tôi, theo nhiều cách lớn và nhỏ. Nhưng khoảnh khắc này khác bởi vì Donald Trump khác, và bởi vì Donald Trump là tổng thống. Sự công kích không ngừng của ông ta đối với sự thật và các thể chế của nền dân chủ — những hành động khiêu khích và lạm dụng quyền lực, tâm lý bất ổn và dễ thay đổi cảm xúc, sự ảo tưởng và sự kém cỏi của anh ta - không giống bất cứ điều gì chúng ta đã thấy trước đây. Ông ta cần được ngăn chặn. Và những người ủng hộ ông ấy không thể nói, như họ đã làm vào năm 2016, rằng họ không biết. Bây giờ chúng ta biết. Không quá muộn — không bao giờ là quá muộn — để làm điều đúng đắn./.



Nguyên bản tiếng Anh:

Why Trump Supporters Can’t Admit Who He Really Is




1 nhận xét:

  1. Tất cả mọi người ủng hộ Trump đều hiểu rất rõ TT Trump là một người yêu nước Mỹ đến vô cùng. Ông sẵn sàng chiến đấu và hy sinh vì nước Mỹ. Tại sao dám hồ đồ chụp mũ những người yêu mến TT Trump không thể thừa nhận thực sự ông ta là ai?

    Trả lờiXóa