08 tháng 10 2020

Những người sống sót từ Covid-19 nhìn thấy sự nhẫn tâm, không phải lòng trắc ẩn, trong cuộc đọ sức của Trump với virus

Tổng thống Trump bước xuống trực thăng Marine One và đi bộ qua Bãi cỏ phía Nam sau khi trở về từ Trung tâm Y tế Quân đội Quốc gia Walter Reed vào ngày 5 tháng 10. (Jabin Botsford / The Washington Post)

Griff Witte, Washington Post

07/10/2020

Dịch bởi: Người Mỹ Gốc Việt

Ken Holmes, một nhân viên bảo trì đã nghỉ hưu ở Wisconsin, chưa bao giờ có nhiều điểm chung với Donald Trump, hoặc dành nhiều tình cảm cho ông.

Nhưng khi tổng thống bắt gặp một loại virus có khả năng gây chết người đã suýt giết chết Holmes trong năm nay, người đàn ông 64 tuổi đã nhìn thấy một cơ hội hiếm có để kết nối. Holmes nghĩ rằng Trump cuối cùng có thể hiểu được những gì ông ta phải học qua trải nghiệm đau đớn: Loại coronavirus mới là một con quái vật yêu cầu sự tôn trọng.

Holmes nghĩ: “Ông ấy vẫn có thể làm đúng.”

Nhưng rồi Trump đứng trên ban công Nhà Trắng vào đêm thứ Hai, xé toạc khẩu trang một cách cường điệu trong khi thở hổn hển và tuyên bố virus không có gì đáng sợ.

Ngồi xem ở nhà tại Green Bay, Holmes co rúm người lại. Sau đó ông ta nổi điên.

Ở một số khía cạnh, coronavirus là một công cụ cân bằng tuyệt vời: Bất kỳ ai, kể cả tổng thống, đều có thể mắc phải nó.

Nhưng thay vì gắn kết Trump với hàng triệu người Mỹ đã bị nhiễm vi rút hoặc chứng kiến ​​một người thân yêu trải qua nó, trải nghiệm của Trump với vi rút chỉ làm sâu sắc thêm cảm giác xa cách mà một số cử tri nói rằng họ cảm thấy từ một tổng thống luôn coi thường mức độ nghiêm trọng của nó.

Trong các cuộc phỏng vấn, những người Mỹ có cuộc sống bị ảnh hưởng bởi virus cho biết họ cảm thấy thất vọng vì tổng thống đã bỏ lỡ một cơ hội để làm gương cho hành vi có trách nhiệm. Họ bày tỏ sự tức giận rằng Trump đã tiếp tục giảm thiểu mối đe dọa của virus sau khi nhận được dịch vụ chăm sóc thượng hạng mà đại đa số mọi người chỉ có thể mơ ước vào thời điểm khi các xét nghiệm và phương pháp điều trị  vẫn thiếu thốn. Và họ bày tỏ lo sợ rằng những lời nói và hành động của Trump sẽ dẫn đến hành vi liều lĩnh hơn ở những người ủng hộ ông.

Ông Holmes, người đã trải qua ba tuần chăm sóc đặc biệt mà không được tiếp cận với các liệu pháp tiên tiến mà các bác sĩ của Trump đã triển khai: “Tôi ước gì ông ấy sẽ thẳng thắn với người dân Mỹ. Nhưng ông ấy không thể làm điều đó. Ông ấy nói, ‘Đừng sợ covid. Nó không tệ như vậy.’ Chà, ông ấy nên xem nó như thế nào trong thế giới thực."

Kể từ khi ông bị bệnh, Trump và các cố vấn của ông đã tìm cách mô tả cuộc đọ sức của ông với virus như một tài sản. Nhà Trắng đã sản xuất một đoạn video kịch tính kể lại sự trở lại của ông sau một cuối tuần tại Trung tâm Y tế Quân đội Quốc gia Walter Reed, các email gây quỹ quảng cáo chiến thắng của ông trước căn bệnh và chính Trump dường như cho rằng việc lây nhiễm của ông là một sự hy sinh cá nhân nhân danh sự trị vì tốt đẹp.

"Không ai là một nhà lãnh đạo sẽ không làm những gì tôi đã làm." Trump nói vậy trong bài phát biểu trên ban công của mình trước khi trở lại vào trong Nhà Trắng, không đeo mặt nạ và đang lây nhiễm.

Bà Doris Cortese, 81 tuổi, một người ủng hộ nhiệt thành, nói rằng căn bệnh của Trump chỉ khiến ông ấy trở thành một tổng thống tốt hơn. Bà cho biết bà đã có bạn bè và người quen bị nhiễm coronavirus khi bà may mắn tránh được, mặc dù bà đeo khẩu trang “chỉ khi bị buộc phải làm vì thế."

Bà Cortese, người lãnh đạo Câu lạc bộ Đảng Cộng hòa Trump ở Quận Lee, Florida, nói rằng: “Nếu bạn đã trải qua chuyện đó, bạn hiểu rõ hơn những người đang phải trải qua nó. Ông ấy luôn làm bất cứ điều gì có thể để cố gắng giữ Người Mỹ an toàn. Bây giờ ông ấy thậm chí còn có nhiều sự đồng cảm hơn.”

Nhưng thông điệp đó dường như không gây được tiếng vang ngoài căn cứ của ông ta. Ngay cả trước khi Trump bị bệnh, các cuộc thăm dò đã cho thấy sự phản đối mạnh mẽ đối với việc xử lý đại dịch của ông, đã cướp đi sinh mạng của ít nhất 210.000 người Mỹ. Các con số của ông ấy chỉ trở nên tồi tệ hơn trong những ngày qua kể từ lần chẩn đoán vào tuần trước, với các cuộc khảo sát cho thấy phần lớn người Mỹ không tin tưởng thông điệp của Nhà Trắng - cả về sức khỏe của Trump và của quốc gia.

Trump tháo mặt nạ trên ban công Nhà Trắng sau khi trở lại Nhà Trắng. (Jabin Botsford / The Washington Post)

Đối với các bác sĩ điều trị bệnh nhân coronavirus, sự khăng khăng của tổng thống rằng người Mỹ không nên "sợ" vi-rút hoặc để nó "thống trị" cuộc sống của họ sẽ khiến sự vật lộn của đất nước với covid-19, căn bệnh do vi rút gây ra, thậm chí còn tốn kém hơn.

Farshad Fani Marvasti, giám đốc y tế công cộng tại Đại học Arizona, cho biết: “Nó không chính xác, thiếu nhạy cảm và vì ông ấy là tổng thống nó còn nguy hiểm nữa. “Ông ấy rất dễ tạo ấn tượng rằng điều này không có gì đáng lo ngại. Nhưng ông ấy thì khác. Ông ấy được tiếp cận với mức độ chăm sóc cao nhất trên thế giới. Hầu hết mọi người không có bác sĩ trực 24 giờ một ngày ở nhà."

Holmes chắc chắn không có. Ông ấy đã phải vật lộn với các triệu chứng của bệnh covid-19 vào mùa xuân này, với sự chăm sóc của vợ ông trong khi bà vẫn phải đi làm. Nhưng sau một tháng, sức khỏe của ông đột ngột chuyển biến.

Ông kể lại: “Tôi không thở được. Vợ tôi nói, ‘Ông nên đi bệnh viện.’ Chúng tôi đến phòng cấp cứu, và đó là điều cuối cùng tôi còn nhớ."

Trong ba tuần, ông phải vật lộn để thở trong khi chuông báo động vang lên và mức oxy của ông liên tục tăng cao sau đó giảm mạnh. Ông vô cùng sợ hãi nhưng cuối cùng, ông nói, thật may mắn: Các bác sĩ và y tá tại Bệnh viện St. Mary’s của HSHS ở Green Bay là “thiên thần, không chỉ là anh hùng”, và nhờ họ, ông đã sống sót.

Nhưng ông phục hồi một cách chậm chạp và yếu đuối. Covid-19 không giống như cảm lạnh hay cúm, như tổng thống đã nói. Đó là một cấp độ hoàn toàn khác - ông tin rằng Trump biết, ngay cả khi ông ấy không thừa nhận điều đó.

Holmes nói về tổng thống, người cũng đã trải qua sự suy giảm mức oxy và cần được trợ giúp bổ sung: “Tôi nghĩ Trump đã thực sự sợ hãi. Ông ấy hẳn đã như thế. Ông ấy hẳn vẫn đang như thế.”

Holmes nói: “Chúng ta có gần 1.000 người chết vì covid mỗi ngày. Nếu có ba máy bay phản lực rơi mỗi ngày, bạn có dám lên máy bay không? Tôi không nghĩ nhiều người sẽ dám. Nhưng chắc chắn họ vẫn không muốn đeo khẩu trang.”

Quyết định của Trump để tháo khẩu trang trên ban công Nhà Trắng vào tối thứ Hai, trong tầm nhìn đầy đủ của các nhiếp ảnh gia, phù hợp với ác cảm từ lâu của tổng thống đối với việc đeo khẩu trang. Đó là bất chấp quan điểm gần như nhất trí giữa các chuyên gia y tế công cộng, bao gồm cả Giám đốc Trung tâm Kiểm soát và Phòng ngừa Dịch bệnh Robert Redfield, người đã coi khẩu trang là “công cụ sức khỏe cộng đồng mạnh mẽ, quan trọng nhất mà chúng ta có”.

Các chuyên gia y tế cho biết hành vi phóng túng của Trump - bao gồm các cuộc vận động tranh cử không đeo khẩu trang và các sự kiện quy mô lớn khác - đã trực tiếp dẫn đến một nhóm lây nhiễm coronavirus Nhà Trắng khiến hơn 20 người đã bị bệnh, bao gồm các cố vấn, thượng nghị sĩ, nhà báo và các sĩ quan quân đội. Tuy nhiên, những quan điểm bác bỏ của ông tiếp tục được nhiều người ủng hộ, những người mà các cuộc khảo sát cho thấy họ miễn cưỡng với chuyện đeo khẩu trang hơn nhiều so với những người Mỹ khác.

Ở thành phố Joplin, miền tây nam Missouri, một pháo đài ủng hộ Trump, việc sử dụng khẩu trang là rất thảng hoặc ngay cả khi tỷ lệ lây nhiễm vẫn cao và việc xét nghiệm vẫn thiếu thốn. Đó là nguồn gốc gây lo lắng sâu sắc cho những người như Stephanie Lea, người có bố chồng suýt chết vì covid-19 vào mùa xuân năm nay.

Cô Lea, người làm việc với tư cách là quản trị viên tại Bệnh viện Freeman, nơi đơn vị điều trị coronavirus thường xuyên hoạt động hết công suất kể từ mùa hè, nói rằng: “Tôi không nghĩ chúng ta phải sống trong sợ hãi. Tuy vậy, chúng ta cần phải rất thận trọng và làm những gì có thể để giúp đỡ người khác bằng cách đeo khẩu trang của mình. Có sự khác biệt giữa sống trong sợ hãi và sống thận trọng."

Cô Johnetta Warlick đã cố gắng làm điều thứ hai nói trên. Làm việc cho Sở Cải Huấn Missouri, cô biết mình dễ gặp rủi ro nên rất cẩn trọng việc đeo khẩu trang. Coronavirus cũng tìm thấy cô ta.

Những cơn đau đầu không dứt lúc ban đầu đã trở thành những cơn sốt từ 102 độ trở lên và không thuyên giảm trong hai tuần.

Cô kể lại: “Nó đã tệ đến mức tôi không thể nói chuyện, tôi không thể đi bộ. Tôi nghĩ mình sắp chết."

Nhưng các bác sĩ không có phương pháp điều trị tiên tiến nào để giảm bớt các triệu chứng của cô.

Cô Warlick nói: “Họ nói với tôi rằng tôi không thể làm gì khác ngoài việc uống Tylenol và để nó tự khỏi.” Cô là một cư dân 32 tuổi của Quận St. Louis và được chăm sóc chủ yếu bởi chồng cô, anh Vernnell, một người cũng bị bệnh.

Cô cho biết cô vẫn còn triệu chứng nhiều tháng sau đó, và cô nói: “Tôi thậm chí không mong cả những kẻ thù tồi tệ nhất của tôi bị covid. Không có gì phải đùa. Tổng thống nên biết ơn vì ông ấy đã không bị covid thật sự."

Marjorie Root đã nhiễm coronavirus tại một cơ sở sinh hoạt có hỗ trợ ở Nam Dakota. (Ảnh cung cấp bởi của Mary Root)

Mary Root, một người đã nghỉ hưu 65 tuổi, biết tường tận chuyện đó như thế nào.

Vào mùa xuân năm nay, người mẹ 92 tuổi của bà đã bị nhiễm vi rút tại một cơ sở sinh hoạt có hỗ trợ (assisted-living) ở Nam Dakota. Là một đứa trẻ của cuộc Đại suy thoái, cụ Marjorie Root đã nuôi năm người con và cho đến năm ngoái, bà vẫn tự cắt cỏ cho sân nhà mình. Cụ bà nói với bất cứ chịu lắng nghe rằng cụ dự định sống đến 100 tuổi.

Khi bị bệnh, ban đầu cụ phải nhập viện, sau đó được gửi về nhà sống với con gái. Nhưng thử thách của cụ chỉ mới bắt đầu. Virus đã xâm nhập vào hệ thần kinh của cụ, chỉ là một trong nhiều cách ngấm ngầm mà nó tấn công cơ thể.

Bà Mary Root nói: “Mẹ tôi rất mạnh mẽ. Bà ấy chưa bao giờ khóc. Ngay cả khi con trai bà chết. Nhưng trong những ngày cuối cùng của bà, tôi thấy bà khóc như một đứa trẻ. Bà đã chết một cái chết đau khổ, vô cùng đau đớn.”

Bà Root cho biết bà chỉ vừa bắt đầu hồi phục sau nỗi đau mất mẹ vào tháng 7 khi vụ nhiễm của Trump mang tất cả trở lại.

Bà nói: "Nó độc ác. Mọi người không cần phải đau khổ như cách tôi chứng kiến ​​mẹ tôi ra đi. Ông ta dính máu trên tay. Máu của mẹ tôi trên tay ông ta." ./.


Nguyên bản tiếng Anh:

Covid-19 survivors see callousness, not compassion, in Trump’s bout with the virus

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét