Người tị nạn và di cư trong tuần này ở Lavrio, Hy Lạp.(Ảnh: Costas Baltas / Reuters) |
Chính quyền Trump cho biết họ sẽ giảm giới hạn hàng năm đối với người tị nạn vào lãnh thổ xuống mức kỷ lục tận đáy khi Tổng thống Trump theo đuổi các cuộc tấn công bài ngoại trước bầu cử.
Zolan Kanno-Youngs và Michael D. Shear
01/10/2020
Dịch bởi: Người Mỹ Gốc Việt
WASHINGTON - Chính quyền Trump cho biết họ sẽ cắt giảm việc tiếp nhận người tị nạn vốn đã ở mức rất thấp xuống sâu hơn nữa vào mức kỷ lục trong năm tới, khi Tổng thống Trump quay trở lại chủ đề chống nhập cư của mình trong tháng cuối của chiến dịch tái tranh cử.
Sự thay đổi về số lượng người tị nạn mà ông Trump dự định nhận vào là không mạnh: không quá 15.000 người trong năm tài khoá bắt đầu từ thứ Năm, giảm từ 18.000 người trong năm tài khóa 2020, vốn đã là mức thấp kỷ lục. Con số này được đưa ra trong một thông báo gửi đến Quốc hội vào cuối ngày thứ Tư, ngay trước thời hạn luật định để đặt giới hạn mới.
Cả hai con số đều là phần nhỏ so với con số 110.000 suất mà Tổng thống Barack Obama đã phê duyệt vào năm 2016. Việc cắt giảm lớn vào năm 2020 hầu như đã chặn đứng con đường cho những người bị đàn áp được vào đất nước này và xóa bỏ danh tiếng một thời của nước Mỹ là nơi trú ẩn cho những người bị áp bức.
Nhưng việc cắt giảm báo hiệu rằng ông Trump sẵn sàng thực hiện các chính sách nhập cư loại trừ của mình hơn nữa và nó đã được chuyển đến Quốc hội khi tổng thống đang tung ra một thái độ bài ngoại chống lại một trong những người tị nạn nổi bật nhất của quốc gia, Dân biểu Ilhan Omar, vào tối thứ Tư tại một cuộc biểu tình tại tiểu bang nhà của cô, Minnesota.
Trong thông báo gửi tới Quốc hội hôm thứ Tư, ông Trump cũng đề xuất không tiếp nhận người tị nạn từ Somalia, Syria và Yemen, nguồn gốc của nhiều người trong những năm gần đây, ngoại trừ “những người đã bị bức hại hoặc có cơ sở chính đáng về nỗi lo sợ bị đàn áp vì tôn giáo." Chính quyền viện dẫn những lo ngại về an ninh trong khu vực, mặc dù những người tị nạn không được chấp thuận đến Hoa Kỳ cho đến khi họ hoàn thành các cuộc kiểm tra an ninh kỹ lưỡng.
Theo luật, tổng thống phải thông báo cho Quốc hội vào cuối tháng 9 về số lượng người tị nạn tối đa sẽ được phép nhập cảnh vào Hoa Kỳ trong năm sau. Ông Trump và kiến trúc sư của các chính sách nhập cư của ông, Stephen Miller, đã sử dụng quyền lực đó như một phần của cuộc tấn công tổng thể của họ vào hệ thống nhập cư hợp pháp của quốc gia.
Nhưng tổng thống và các cố vấn chính trị của ông cũng tin rằng nỗ lực phần lớn thành công trong việc phong tỏa đất nước khỏi những người xin tị nạn và những người tị nạn chạy trốn khỏi cuộc đàn áp, chiến tranh và bạo lực là một vấn đề chiến thắng, giúp củng cố vị thế của tổng thống trong số những người ủng hộ cốt lõi của ông ngay trước cuộc bầu cử vào ngày 3 tháng 11.
Chiến dịch tranh cử của ông cũng cảnh báo cử tri rằng những người tị nạn sẽ lấy mất công việc làm của họ và làm tốn tiền của chính phủ, một cáo buộc đã bị bác bỏ trong nhiều nghiên cứu.
Ở bà Omar, ông Trump dường như tin rằng mình đã tìm thấy mục tiêu hàng đầu của chiến lược đó.
Ông ấy đã gầm lên tại cuộc vận động của mình ở Duluth, Minnesota: "Cô ta bảo chúng ta cách điều hành đất nước của chúng ta, bạn có tin được không? Làm thế quái nào mà Minnesota lại bầu cho cô ta? Mọi người bị cái quái quỷ gì vậy - đúng không? Chuyện quái gì đã xảy ra vậy?”
Và ông đã cố gắng liên kết chính trị tự do của cô ấy với đối thủ của mình, ông Biden, người đã nói rằng ông sẽ đặt lại giới hạn người tị nạn ở mức 125.000 nếu đắc cử.
Tổng thống nói: “Một vấn đề lớn khác đối với Minnesota là việc bầu chọn cho kế hoạch của Joe Biden sẽ nhấn chìm tiểu bang của bạn bằng một cơn lũ lịch sử của người tị nạn.”
"Tăng bảy trăm phần trăm, những người tị nạn, đến từ những nơi nguy hiểm nhất trên thế giới, bao gồm Yemen, Syria và đất nước yêu thích của bạn, Somalia, phải không?" Ông Trump nói sau đó, trước một điệp khúc tiếng la ó ở một bang có những cộng đồng người Somali đông nhất cả nước. Riêng Minneapolis là nơi sinh sống của khoảng 57.000 người gốc Somali.
Ông Trump nói: “Biden sẽ biến Minnesota thành một trại tị nạn.”
Mức giới hạn 15.000 là bước mới nhất trong một trong những mục tiêu trung tâm của ông Trump trong nhiệm kỳ đầu tiên của mình: đóng cửa nước Mỹ đối với người nhập cư. Nỗ lực rộng rãi đã bao gồm việc hạn chế việc đi lại từ các quốc gia châu Phi và đa số theo đạo Hồi, đồng thời phong tỏa biên giới đất liền của Hoa Kỳ đối với những người di cư chạy trốn sự đàn áp, ngay cả khi Liên Hợp Quốc báo cáo năm nay rằng gần 80 triệu người đã phải di dời do áp bức và chiến tranh.
Mức giới hạn mà các quan chức chính quyền có một thời điểm xem xét chuyện đặt ở con số không, có thể thực sự phóng đại số lượng người tị nạn sẽ được phép tái định cư ở Hoa Kỳ. Mặc dù giới hạn năm nay là 18.000 người, nhưng chính quyền đã đón nhận ít hơn 11.000 người tị nạn tính đến ngày 25 tháng 9, khiến hàng nghìn người mắc kẹt trong các trại trên khắp thế giới.
Trong một tuyên bố, Bộ Ngoại giao, cùng với Bộ An ninh Nội địa và Y tế và Dịch vụ Nhân sinh, biện minh cho việc cắt giảm bằng cách chỉ ra ước tính có khoảng 290.000 người xin tị nạn mà họ dự đoán sẽ nhận được trong năm nay.
Nhưng các con đường để xin tị nạn (asylum) và tình trạng người tị nạn (refugee status) là hoàn toàn riêng biệt. Những người tị nạn tiềm năng đăng ký chương trình ở nước ngoài và người nộp đơn phải đối mặt với các cuộc kiểm tra an ninh lưỡng trước khi họ được chấp thuận đến Hoa Kỳ. Những người xin tị nạn yêu cầu điều đó khi họ đặt chân lên đất Mỹ, và yêu cầu của họ sau đó phải chờ đợi để vượt qua hệ thống tòa án nhập cư tồn đọng.
Hoa Kỳ đã ngăn chặn một cách hiệu quả việc xin tị nạn trong đại dịch coronavirus. Chính quyền Trump đã sử dụng nguyên tắc khẩn cấp về y tế công cộng để đưa hầu hết những người di cư vượt biên xin tị nạn trở về Mexico hoặc quê hương của họ ngay lập tức, loại bỏ cơ hội tìm kiếm sự bảo vệ.
Chương trình tị nạn cũng tạm thời bị đình chỉ vì coronavirus. Những người ủng hộ vấn đề nhập cư nói rằng hệ thống kiểm tra khắc nghiệt của chính quyền và ngưỡng giới hạn ngày càng hạ thấp của nó đã bỏ rơi những người tuyệt vọng nhất trên thế giới.
Bà Nazanin Ash, phó chủ tịch chính sách công tại Ủy ban Cứu hộ Quốc tế cho biết cách tiếp cận của chính quyền “bỏ mặc hàng chục nghìn người tị nạn dễ bị tổn thương nhất trong nguy hiểm và trong nhiều trường hợp bị chia cắt khỏi gia đình của họ.” Bà nói thêm rằng những người tị nạn như vậy, "đã tuân theo tất cả các quy tắc và hoàn thành tất cả các kiểm tra an ninh - đôi khi phải chờ đợi đến hai năm để có được con đường sống đến Hoa Kỳ."
Cuộc tấn công của ông Trump vào hệ thống tị nạn gồm có nhiều mặt. Năm ngoái, tổng thống đã ban hành một lệnh hành pháp cho phép chính quyền tiểu bang và địa phương phủ quyết việc tái định cư của những người tị nạn, điều mà các nhà phê bình cho rằng sẽ gây chia rẽ và chỉ để tiếp thêm sinh lực cho những người ủng hộ ông Trump. Lệnh đó hiện đang bị chặn bởi một vụ kiện đang diễn tiến trong hệ thống tòa án. Hầu hết các bang cũng chọn để chấp nhận người tị nạn.
Ông Trump cũng chấm dứt hệ thống dành chỗ cho châu Phi, Đông Á, Đông Nam Á, Trung Á, châu u, Mỹ Latinh và Caribbean, và thay vào đó, dành chỗ cho 4.000 người Iraq làm việc với quân đội Hoa Kỳ, 1.500 cho những người từ Trung Mỹ và 5.000 người bị đàn áp vì tôn giáo của họ. 7.500 chỗ bổ sung đã được dành cho những người khác muốn đoàn tụ gia đình, những người đã sẵn sàng để tái định cư.
Nhưng dù với những con số đặt ra quá thấp, chính quyền cũng không lấp đầy được hết, theo dữ liệu của Bộ Ngoại giao. Trong số 4.000 chỗ mở ra cho những người Iraq đã giúp đỡ quân đội, chỉ có 123 người được chào đón đến Hoa Kỳ.
David Lapan, cựu phát ngôn viên của Bộ An ninh Nội địa trong chính quyền Trump, cho biết: “Họ tiếp tục cắt giảm những gì thường được coi là những cách hợp pháp để nhập cư. Họ nói rằng họ muốn mọi người xếp hàng và tuân theo hệ thống, ngoại trừ việc họ đang làm mọi cách để thay đổi hệ thống đó.”
Trong chuyến công du đến Ý trong tuần này, Ngoại trưởng Mike Pompeo đã cố gắng bảo vệ hồ sơ của chính quyền về hỗ trợ nhân đạo. Khi Ngoại trưởng Ý, Luigi Di Maio, được hỏi hôm thứ Ba rằng liệu Hoa Kỳ có làm đủ để giúp hàng triệu người tị nạn trên khắp thế giới hay không, ông Pompeo đã giành trả lời thay: “Không có quốc gia nào hào phóng hơn ở bất kỳ đâu trên thế giới khi nói đến việc giảm bớt các cuộc khủng hoảng của con người trên khắp thế giới.”
Điều đó không làm an lòng Mahamud Ahmed, 19 tuổi, người nộp đơn xin đưa mẹ từ một trại tị nạn ở Ethiopia sang Hoa Kỳ trong năm nay. Ahmed cho biết anh đã bỏ trốn khỏi Eritrea khi mới 11 tuổi để tránh bị buộc phải gia nhập quân đội.
Sau nhiều năm sống trong trại tị nạn trong khu vực, anh được chấp nhận đến Hoa Kỳ vào năm 2017 và tái định cư ở Rockford, Michigan. Trong một cuộc gọi hàng tháng gần đây của họ, mẹ anh đã rất vui mừng khi biết anh đã tốt nghiệp trung học. Nhưng anh lo lắng cho bà ấy.
Ahmed nói: “Tôi chỉ muốn đưa mẹ tôi đến sống với tôi ở đây. Họ thậm chí không có đủ thức ăn ở đó."
Khi hy vọng rằng Hoa Kỳ sẽ chào đón bà đã mờ đi, Ahmed đã tập trung đến việc thăm bà một khi anh kiếm đủ tiền từ công việc toàn thời gian của mình là kiểm tra chất lượng của các lọ được sử dụng cho vắc xin trong tương lai./.
Bài liên quan:
Nguyên bản tiếng Anh:
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét