Người dịch: Người Mỹ Gốc Việt
Vào thứ Ba, ngày 7 tháng 11 năm 2000, một cuộc bầu cử tổng thống đã được tổ chức với sự tham gia của ứng cử viên Đảng Dân chủ, Phó Tổng thống Al Gore, đấu với ứng cử viên Đảng Cộng hòa, George W. Bush. Sau khi các cuộc kiểm phiếu kết thúc, rõ ràng là kết quả của cuộc đua rất sít sao sẽ phụ thuộc vào kết quả ở Florida. Vào lúc 2:16 sáng, sáng sớm Thứ Tư, các mạng truyền hình bắt đầu tuyên bố "Bush chiến thắng" dựa trên dữ liệu thăm dò của riêng họ ở Florida và dự đoán của nhau. Vào lúc 2:30 sáng, Al Gore gọi điện cho George Bush và gửi lời chúc mừng, đồng thời thừa nhận cuộc bầu cử.
Tuy nhiên, trong vòng một giờ tiếp theo, các cố vấn chính trị của Gore xác định rằng các mạng truyền hình đã mắc sai lầm khi quyết định có lợi cho Bush trước kết quả cực kỳ sát sao tại Florida. Một sự kiện bất thường xảy ra sau đó khi Al Gore điện thoại cho Bush một lần nữa và lần này là ‘thoái lui nhượng bộ'. Sau đó, các mạng truyền hình đã rút lại những tuyên bố trước đó của họ rằng Bush đã thắng. Vì vậy, người Mỹ thức dậy vào sáng thứ Tư mà không có người chiến thắng rõ ràng trong cuộc bầu cử tổng thống năm 2000.
Ba mươi sáu ngày hỗn loạn chính trị và pháp lý sau đó, trong đó các luật sư của Bush và Gore đã đấu khẩu với nhau gay gắt tại tòa án Florida trong cuộc kiểm phiếu sau đó, đệ đơn hàng chục vụ kiện. Vấn đề chính liên quan đến hàng nghìn phiếu bầu đáng nghi vấn được bầu bởi các cử tri Dân chủ, những người có thể đã nhầm lẫn với phương pháp bỏ phiếu. Để bỏ phiếu cho ứng cử viên mà họ lựa chọn, mỗi cử tri cần dùng một chiếc dùi lỗ nhỏ bằng kim loại chọc thủng một thẻ bấm máy tính vào đúng vị trí. Nhiều đảng viên Đảng Dân chủ sau đó tuyên bố rằng họ đã bối rối trước việc đặt tên trên lá phiếu và đã bỏ phiếu cho ứng cử viên sai, đục một lỗ cho ứng cử viên phe bảo thủ, Pat Buchanan, thay vì Al Gore. Nhiều cử tri cũng đã bỏ phiếu cho nhiều hơn một ứng cử viên tổng thống hoặc không tạo được lỗ hổng trong thẻ đục lỗ và chỉ thụt lùi lựa chọn của họ. Tất cả những điều này đã như cấp thêm nhiên liệu cho đám cháy tranh cãi xung quanh các cuộc đếm phiếu lại ở từng địa hạt khác nhau trên khắp bang Florida.
Vào cuối tháng 11, Tòa án Tối cao Hoa Kỳ đã đồng ý tham gia theo yêu cầu của nhóm pháp lý của Bush. Sau đó, Tòa án đã đưa ra hai phán quyết chính, cả hai phán quyết này đều gây thất bại đối với đội pháp lý của Gore. Phán quyết thứ hai và cuối cùng xảy ra vào đêm thứ Ba, ngày 12 tháng Mười Hai. Năm thẩm phán bảo thủ ở Tòa án tối cao đứng về phía Bush trong khi bốn thẩm phán tự do đứng về phía Gore. Phán quyết 5 trên 4 đó đã ngăn chặn hiệu quả bất kỳ cuộc kiểm phiếu nào tiếp tục và để cho ngoại trưởng Florida tuyên bố rằng Bush đã giành được Florida với mức chênh lệch của 537 phiếu bầu và do đó sẽ trở thành tổng thống. Vào tối thứ Tư, Al Gore đã xuất hiện trên kênh truyền hình quốc gia để thừa nhận, đưa ra bài phát biểu được nhiều người khen ngợi vì giọng điệu hòa nhã và thân thiện.
Bên dưới là bản dịch bài diễn văn của ông:
Chào buổi tối,
Chỉ vài phút trước, tôi đã nói chuyện với George W. Bush và chúc mừng ông ấy trở thành Tổng thống thứ 43 của Hoa Kỳ, và tôi đã hứa với ông ấy rằng lần này tôi sẽ không gọi trở lại ông ấy.
Tôi đề nghị gặp ông ấy càng sớm càng tốt để chúng tôi có thể bắt đầu hàn gắn những chia rẽ trong chiến dịch và cuộc tranh chấp mà chúng tôi vừa vượt qua.
Gần một thế kỷ rưỡi trước, Thượng nghị sĩ Stephen Douglas đã nói với Abraham Lincoln, người vừa đánh bại ông để tranh cử tổng thống, "Cảm giác đảng phái phải nhượng bộ cho lòng yêu nước. Tôi ở bên ông, thưa Tổng thống, và Chúa phù hộ cho ông."
Cũng với tinh thần đó, tôi nói với Tổng thống đắc cử Bush rằng những gì còn lại của chủ nghĩa đảng phái bây giờ phải được gạt sang một bên, và cầu Chúa phù hộ cho quyền quản lý đất nước này của ông.
Tôi và ông ấy đều không lường trước được con đường dài và khó khăn này. Chắc chắn không ai trong chúng ta muốn điều đó xảy ra. Tuy nhiên, nó đã đến, và bây giờ nó đã kết thúc, được giải quyết, vì nó phải được giải quyết, thông qua các thể chế được tôn vinh của nền dân chủ của chúng ta.
Trên thư viện của một trong những trường luật lớn của chúng ta có khắc khẩu hiệu, "Không phải dưới con người nhưng dưới Chúa và luật pháp." Đó là nguyên tắc cai trị của nền tự do Hoa Kỳ, nguồn gốc của các quyền tự do dân chủ của chúng ta. Tôi đã cố gắng dùng nó như kim chỉ nam của mình trong suốt cuộc tranh chấp này vì nó đã hướng dẫn sự cân nhắc của nước Mỹ tất cả các vấn đề phức tạp trong năm tuần qua.
Bây giờ Tối cao Pháp viện Hoa Kỳ đã lên tiếng. Hãy để tôi nói rõ rằng, trong khi tôi rất không đồng ý với quyết định của tòa án, tôi chấp nhận nó. Tôi chấp nhận kết quả chung cuộc này và nó sẽ được phê chuẩn vào thứ Hai tới tại Hội nghị Cử tri đoàn. Và tối nay, vì lợi ích của sự đoàn kết của nhân dân và sức mạnh của nền dân chủ của chúng ta, tôi xin nhượng bộ.
Tôi cũng xin nhận trách nhiệm của mình, mà tôi sẽ giải tán vô điều kiện, để tôn vinh vị tổng thống mới được bầu và làm mọi thứ có thể để giúp ông ấy tập hợp người Mỹ lại với nhau để thực hiện viễn kiến vĩ đại mà Tuyên ngôn Độc lập của chúng ta xác định và Hiến pháp của chúng ta khẳng định và bảo vệ.
Hãy để tôi nói rằng tôi biết ơn biết bao với tất cả những người đã ủng hộ tôi và ủng hộ sự nghiệp mà chúng tôi đã tranh đấu. Tipper và tôi cảm thấy biết ơn sâu sắc Joe và Hadassah Lieberman, những người đã mang lại niềm đam mê và mục đích cao đẹp cho quan hệ đối tác của chúng tôi và mở ra những cánh cửa mới, không chỉ cho chiến dịch của chúng tôi mà cho đất nước của chúng ta.
Đây là một cuộc bầu cử bất thường. Nhưng theo một trong những con đường không lường trước của Đức Chúa Trời, sự bế tắc đổ vỡ vừa qua có thể hướng tất cả chúng ta đến một điểm chung mới, vì sự khép lại của nó có thể giúp nhắc nhở chúng ta rằng chúng ta là một dân tộc có một lịch sử chung và một số phận chung.
Thật vậy, lịch sử đó cho chúng ta nhiều ví dụ về các cuộc tranh chấp cũng được tranh cãi sôi nổi như vậy, đấu tranh quyết liệt như vậy, với những thách thức riêng của nó đối với ý chí của quần chúng.
Các tranh chấp khác đã kéo dài trong nhiều tuần trước khi đi đến giải quyết. Và mỗi lần, cả kẻ chiến thắng và kẻ chiến bại đều chấp nhận kết quả một cách hòa bình và trên tinh thần hòa giải.
Vì vậy, hãy để điều đó đến với chúng ta.
Tôi biết rằng nhiều người ủng hộ tôi đang thất vọng. Tôi cũng vậy. Nhưng sự thất vọng của chúng ta phải được khắc phục bằng tình yêu dành cho đất nước của chúng ta.
Và tôi nói với các thành viên của chúng ta trong cộng đồng thế giới, đừng ai coi cuộc tranh chấp này là dấu hiệu cho thấy sự yếu kém của Mỹ. Sức mạnh của nền dân chủ Mỹ được thể hiện rõ ràng nhất qua những khó khăn mà nó có thể vượt qua.
Một số đã bày tỏ lo ngại rằng tính chất bất thường của cuộc bầu cử này có thể cản trở tổng thống tiếp theo trong việc điều hành nhiệm vụ của mình. Tôi không tin rằng nó cần phải như vậy.
Tổng thống vừa đắc cử Bush kế thừa một quốc gia mà các công dân sẽ sẵn sàng hỗ trợ ông thực hiện các trách nhiệm lớn lao của mình.
Cá nhân tôi sẽ sẵn sàng tuân theo ông ấy, và tôi kêu gọi tất cả người Mỹ - tôi đặc biệt kêu gọi tất cả những ai đã sát cánh cùng chúng tôi hãy đoàn kết lại sau vị tổng thống tiếp theo của chúng ta. Đây là nước Mỹ. Cũng giống như chúng ta chiến đấu hết mình khi giá cược rất cao, chúng ta đóng lại đối kháng và đến với nhau khi cuộc thi kết thúc.
Và mặc dù sẽ có thời gian để tranh luận về sự khác biệt lâu dài của chúng ta, bây giờ là lúc để nhận ra rằng điều gì hợp nhất chúng ta lớn hơn điều chia rẽ chúng ta.
Mặc dù chúng ta vẫn giữ và không từ bỏ niềm tin đối nghịch của mình, nhưng có một nhiệm vụ cao hơn là trách nhiệm của chúng ta đối với chính đảng. Đây là nước Mỹ và chúng ta đặt đất nước trên đảng phái. Chúng ta sẽ sát cánh cùng nhau sau tổng thống kế đến của chúng ta.
Về những gì tôi sẽ làm tiếp theo, tôi vẫn chưa biết câu trả lời cho điều đó. Giống như nhiều người trong số các bạn, tôi mong muốn được trải qua kỳ nghỉ lễ với gia đình và những người bạn cũ. Tôi biết tôi sẽ dành thời gian ở Tennessee và chỉnh sửa một vài giềng mối, theo nghĩa đen và nghĩa bóng (nguyên văn: mend the fences).
Một số người đã hỏi liệu tôi có hối tiếc gì không và tôi có một điều hối tiếc: rằng tôi đã không có cơ hội ở lại và chiến đấu cho người dân Mỹ trong bốn năm tới, đặc biệt là đối với những người có gánh nặng cần được dỡ bỏ và các rào cản cần được tháo gỡ, đặc biệt là đối với những người cảm thấy tiếng nói của họ không được lắng nghe. Tôi đã nghe bạn và tôi sẽ không quên.
Tôi đã nhìn thấy nước Mỹ trong chiến dịch này và tôi thích những gì tôi thấy. Nó đáng giá để chiến đấu cho và đó là cuộc chiến mà tôi sẽ không bao giờ dừng lại.
Đối với trận chiến kết thúc đêm nay, tôi tin như cha tôi đã từng nói, rằng dù khó khăn đến đâu, thất bại cũng có thể đóng vai trò quan trọng như chiến thắng để hun đúc tâm hồn và tỏa sáng.
Vì vậy, đối với tôi chiến dịch này kết thúc như nó bắt đầu: với tình yêu của Tipper và gia đình của chúng tôi; với đức tin nơi Đức Chúa Trời và đất nước tôi đã rất tự hào được phục vụ, từ Việt Nam đến chức phó tổng thống; và với lòng biết ơn đối với các nhân viên và tình nguyện viên chiến dịch thực sự không mệt mỏi của chúng tôi, bao gồm tất cả những người đã làm việc rất chăm chỉ ở Florida trong 36 ngày qua.
Giờ đây, cuộc đấu tranh chính trị đã kết thúc và chúng ta lại quay sang cuộc đấu tranh không hồi kết vì lợi ích chung của tất cả người Mỹ và của những người trên khắp thế giới, những người trông đợi chúng ta để lãnh đạo cho sự nghiệp tự do.
Theo lời của bài thánh ca vĩ đại của chúng ta, "Nước Mỹ, nước Mỹ": "Hãy tôn vinh điều tốt đẹp của bạn với tình anh em, từ biển cả đến biển cả sáng ngời."
Và bây giờ, các bạn của tôi, trong một câu mà tôi đã từng nói với nhiều người khác, đã đến lúc tôi phải ra đi.
Cảm ơn và chúc bạn ngủ ngon, và Chúa phù hộ cho nước Mỹ.
Al Gore - ngày 13 tháng 12 năm 2000
Nguyên bản tiếng Anh:
Al Gore concession speech in 2000
Bài liên quan:
* Al Gore: Nếu Trump từ chối nhượng bộ, quân đội sẽ đuổi ông ta ra ngoài.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét