(Ảnh: Alexei Druzhinin / TASS, qua Getty Images) |
Ông ta không quan trọng lắm đối với chúng ta, nhưng ông ta vẫn rình rập chúng ta.
Thomas L. Friedman, New York Times
02/02/2021
Dịch bởi: Người Mỹ Gốc Việt
Việc phát hiện gần đây về một vụ xâm nhập qua mạng trên quy mô lớn, rất tinh vi, gần như chắc chắn là của Nga, nhằm vào các công ty công nghệ và cơ quan chính phủ quan trọng của Hoa Kỳ, đặt nhóm Biden mới vào tình thế khó thực sự: Làm thế nào, khi nào hoặc thậm chí liệu họ có nên trả đũa Tổng thống Nga? Tôi rất thông cảm với sự khó khăn đó - bởi vì Vladimir Putin đã trở thành bồ cũ của nước Mỹ từ địa ngục.
Có một thời mà nước Nga - trước đây là nòng cốt của Liên Xô (quốc gia có dân số gấp đôi so với dân số mà Putin hiện đang cai trị) - rất quan trọng đối với chúng ta. Nó từng đe dọa chinh phục toàn bộ châu u và truyền bá chủ nghĩa cộng sản trên toàn cầu. Thời điểm đó là Chiến tranh Lạnh. Thời gian đó đã qua lâu rồi. Đối thủ toàn cầu quan trọng nhất của chúng ta hiện nay là Trung Quốc.
Putin không quan trọng lắm đối với chúng ta. Ông ta là một mafia ở Moscow, người đã yêu cầu các đặc vụ của mình cố gắng giết một nhà hoạt động chống tham nhũng, Aleksei Navalny, bằng cách rắc chất độc thần kinh Novichok có từ thời Liên Xô vào đáy quần lót của ông ấy. Tôi không bịa chuyện đó! Nước Nga từng cho thế giới Tolstoy, Tchaikovsky, Rachmaninoff, Dostoyevsky, Sakharov và Solzhenitsyn. Nước Nga của Putin sẽ được ghi nhớ vì đã cho thế giới những cái quần lót nhiễm độc.
Nhưng để đánh lạc hướng người dân khỏi sự tham nhũng và duy trì quyền lực của mình, Putin tự thể hiện mình là người bảo vệ vĩ đại của Tổ quốc Nga và nền văn hóa Cơ đốc chính thống của nó, từ những người phương Tây không tin kính, ủng hộ đồng tính. Và để thổi phồng tầm quan trọng của ông ta - trong mắt ông ta và trong mắt người Nga - ông ta tiếp tục theo dõi chúng ta. Ông ta can thiệp vào cuộc bầu cử của chúng ta, xâm nhập các công ty của chúng ta, trong khi phủ nhận tất cả với một nụ cười nhếch mép và thích thú với nhận định của rất nhiều người Mỹ nghĩ rằng ông ta đã cài đặt Donald Trump làm tổng thống.
Đây là một dạng vấn đề chiến lược mới đối với các nhà hoạch định của Hoa Kỳ - làm thế nào để đối phó với kẻ rình rập địa chính trị? Làm thế nào để đối phó với một nhà lãnh đạo Nga không phải là siêu cường mà là một kẻ phá phách siêu cấp, một gã cầu hôn cũ không chấp nhận bị từ chối: “Vlad, chúng tôi không còn bận tâm ông nữa. Chúng tôi đang nhìn thấy những người khác, như Trung Quốc. Nếu có thể, chúng tôi muốn có được lệnh của tòa án để giữ cho ông ngoài phạm vi 5.000 dặm.”
Nên hiểu rằng Putin vẫn điều khiển các tên lửa hạt nhân nguy hiểm. Tôi rất vui vì tuần trước ông ta và Tổng thống Biden đã đồng ý gia hạn hiệp ước hạt nhân START mới sắp hết hạn. Và, như chúng ta vừa thấy thông qua vụ tấn công sâu rộng vào các công ty và chính phủ của chúng ta, khả năng mạng của ông ta là rất đáng kể.
Nhưng tất cả đều che giấu một đất nước thực sự không năng động chút nào. Trong thế giới thực, khi các quốc gia phát triển mạnh bằng cách tạo ra những thứ mà người khác muốn mua, bảy mặt hàng xuất khẩu hàng đầu của Putin là: dầu và khí đốt (52%); bàn ủi; kim loại quý; máy móc và máy tính (2,1%); gỗ; phân bón; và ngũ cốc.
Đối với một đất nước có quá nhiều nhân tài, điều đó thật thảm hại. Nước Nga ngày nay là một nền kinh tế thời Nga hoàng với một trạm vũ trụ - là Bác sĩ Zhivago với tên lửa hạt nhân và tin tặc. Trong khi đó, các nhà khoa học bỏ trốn khỏi Nga đã giúp tạo nên siêu cường công nghệ của Israel và Thung lũng Silicon. Một thành công hiếm có là vắc xin Covid-19 của Nga, nhưng rất khó sản xuất hàng loạt.
Lần cuối cùng bạn mua máy tính, điện thoại thông minh hoặc ứng dụng từ một công ty Nga là khi nào? Một chiếc xe của Nga? Đồng hồ Nga? Máy bay thương mại do Nga sản xuất? Tôi thà đi xe buýt hơn là đi máy bay Nga. Các mặt hàng xuất khẩu duy nhất của Nga hấp dẫn người phương Tây là trứng cá muối, rượu vodka và búp bê lồng nhau- và chúng ta có đầy nhóc cả ba mặt hàng này.
Tại sao vậy? Bởi vì Putin tin tưởng những thứ tài nguyên từ dưới đất hơn là những tài nguyên có thể nảy ra từ trí tuệ của người dân của ông. Vì vậy, ông đã xây dựng một nền chuyên quyền dầu khí được thúc đẩy bởi tài nguyên thiên nhiên, chứ không phải nhân lực. Sau đó, ông ta sử dụng tiền mặt để bôi trơn động cơ tham nhũng giúp ông ta và đồng bọn nắm quyền, đồng thời từ chối giới trẻ của đất nước mình những công cụ và quyền tự do để thực sự phát huy hết tiềm năng của họ.
Vì vậy, Vlad, ông đã xâm nhập các công ty của chúng tôi. Nói cho tôi biết, để làm gì? Ông sẽ không xâm lược được chúng tôi. Hệ thống chính quyền của ông - chế độ dân chủ giả hiệu - bị căm ghét bởi chính người dân của ông, chứ đừng nói đến người nước ngoài. Chúng tôi chắc chắn không có lợi ích gì để xâm lấn ông. Và ông sẽ làm gì với tất cả số thẻ tín dụng bị đánh cắp đó? Một đợt mua lớn trên Amazon? (“Tôi sẽ lấy tám triệu cái tã, 30 triệu cuộn giấy vệ sinh và ném vào bốn triệu đôi quần lót nam.” ??)
Sự thật là, mọi thứ đáng ăn cắp ở Mỹ đều nằm giữa thanh thiên bạch nhật. Đó là Hiến pháp của chúng ta, là Tuyên ngôn Độc lập, là Tuyên ngôn Nhân quyền, là các cuộc bầu cử tự do và công bằng, là cơ quan tư pháp độc lập ủng hộ các cuộc bầu cử - ngay cả khi người đương nhiệm thua cuộc - và là cơ quan F.B.I độc lập của chúng ta. Nhưng Putin không muốn bất cứ gì trong những điều đó. (Điều này có lẽ là tốt, vì bản thân chúng ta đã vừa gặp khó khăn trong việc giữ vững chúng - nhưng đó là chuyện cho một bài báo khác.)
Vậy làm thế nào tốt nhất để Biden đối phó với kẻ rình rập địa chính trị này? Trả lời: khả năng răn đe bằng quân sự với chi phí thấp và ngoại giao hiệu quả để giúp chúng ta ủng hộ phong trào chống tham nhũng của Navalny một cách vững chắc. Thông điệp cho Putin: “Tổng thống vừa rồi của chúng tôi đã ở bên phía ông. Thay vào đó, chúng tôi bây giờ ở bên phía nhân dân của ông. Chúc một ngày tốt lành."
Về mặt răn đe, chuyên gia về Nga Leon Aron, tác giả cuốn sách “Boris Yeltsin: Một cuộc đời cách mạng” (“Boris Yeltsin: A Revolutionary Life”), nói với tôi rằng kể từ khi sáp nhập Crimea vào năm 2014, Putin đã sử dụng đến “lòng yêu nước quân sự hóa, chủ nghĩa chống Mỹ và khôi phục vinh quang đã mất của siêu cường Xô Viết” để khôi phục lòng trung thành và sự nổi tiếng ở trong nước.
Aron cho rằng chúng ta nên chuẩn bị ngay từ bây giờ cho một nỗ lực kiểu Crimea có thể xảy ra nhằm “chiếm và sát nhập các khu vực sát bên ngoài biên giới của Nga mà có những nhóm sắc tộc Nga đáng kể, rất có thể là ở Estonia hoặc Latvia, để củng cố lòng nhiệt thành yêu nước của người Nga và làm cho NATO trông như một con hổ giấy.”
Nói cách khác, ông nói thêm, có thể đây là thời điểm thích hợp để Biden hủy bỏ lệnh của Trump về việc rút khoảng một phần ba quân đội Mỹ ở Đức và cũng để củng cố các thành viên NATO ở Baltic là Estonia và Latvia. (Chú thích của người dịch: chính phủ Biden đã tuyên bố ngừng việc rút quân đội Mỹ khỏi Đức bởi lệnh của Trump)
Về chống tham nhũng, tuần trước tôi đã tham gia một cuộc gọi qua Zoom với Vladimir Ashurkov, người đứng đầu Tổ chức Chống tham nhũng của Navalny. Ashurkov, phát biểu từ London, đã chia sẻ một bức thư vừa được gửi tới Biden, thúc giục ông áp đặt các biện pháp trừng phạt đối với 35 cá nhân ở Nga, những người mà ông tuyên bố đã cung cấp cho "các tình nhân của Putin và cha mẹ của họ, và các con của Putin, những du thuyền, căn hộ và những công việc mang về hàng triệu đô la mỗi năm tại các công ty mà họ kiểm soát.”
Ashurkov nói rằng các biện pháp trừng phạt kinh tế hiện tại của chúng ta quá rời rạc. Bằng cách cấm 35 người này đến phương Tây và rửa tiền ở đó, chúng ta sẽ bóp chẹt những người chủ chốt có thể bóp chẹt Putin.
Lý do Navalny là một mối đe dọa đối với Putin - lý do mà tòa án của Putin hôm thứ Ba đã ném ông ấy trở lại vào tù với bản án khoảng hai năm rưỡi - là Navalny cũng là một người theo chủ nghĩa dân tộc Nga giống như Putin, nhưng ông ấy tập trung chiến dịch của mình vào sự tham nhũng quy mô lớn của Putin. Trước tòa, Navalny gọi Putin là “gã nhỏ con trộm cắp đang nấp trong hầm trú ẩn của mình.”
Điều này gây được tiếng vang rộng rãi ở Nga một phần là do tổ chức của Navalny gần đây đã phát hành một video cho thấy cung điện giống Versailles trị giá 1,7 tỷ đô la mà họ cáo buộc rằng Putin đã xây cho mình trên Biển Đen. Video đã được xem hơn 100 triệu lần.
Putin phủ nhận mình là chủ sở hữu (một trong những người bạn nối khố của ông ta khẳng định đó là của ông ấy) và gọi video là "nhàm chán". Tôi hy vọng Nhà Trắng sẽ tweet đường dẫn đến video này hai lần một ngày.
Đồng thời, đừng quên rằng chính sách khí hậu / năng lượng xanh của Biden là một biện pháp ngăn chặn đôi bên cùng có lợi cho chúng ta: Mỗi gigawatt năng lượng sạch mới của Hoa Kỳ sẽ làm cho dầu và khí đốt của Putin trở nên ít giá trị hơn và nước Mỹ khỏe mạnh hơn.
Và, cuối cùng, có một thông điệp răn đe cuối cùng mà Biden có thể gửi cho Putin - một lời nhắc nhở rằng ông Trump khờ khạo đã rời thị trấn: "Vlad, nếu có một đêm nào tất cả các máy tính trong Điện Kremlin ngừng hoạt động - và bản nhạc 'Born in the USA' bắt đầu phát ra từ những cái loa tại Quảng trường Đỏ - hãy coi đó là một lời nhắc nhở nhẹ nhàng từ Bộ Chỉ huy Mạng Hoa Kỳ về những gì chúng tôi có thể làm với ông nếu chúng tôi nghĩ rằng ông thực sự quan trọng./.
Nguyên bản tiếng Anh:
Vladimir Putin Has Become America’s Ex-Boyfriend From Hell
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét