05 tháng 7 2022

Nước Mỹ sống trong phủ nhận.

Quá nhiều người Mỹ dễ dàng bỏ qua những mối đe dọa thảm khốc.

(Ảnh: Paul Spella / The Atlantic; Getty)

Mitt Romney, The Atlantic

04/07/2022


Về tác giả: Mitt Romney là một Thượng nghị sĩ Cộng hòa từ Utah. Ông là ứng cử viên tổng thống của Đảng Cộng hò a từng tranh cử vào 2012 và thất bại dưới tay Tổng thống Obama. Mitt Romney là một người Cộng hoà đứng đắn hiếm hoi còn sót lại sau thời Trump.

Ngay cả khi chúng ta chứng kiến ​​các hồ chứa ở miền Tây khô cạn, chúng ta vẫn tiếp tục tưới nước cho các bãi cỏ của mình, làm ngập các sân gôn của chúng ta và trồng các loại cây háo nước.

Khi lạm phát gia tăng và nợ quốc gia phình như bong bóng, các chính trị gia cấp tiến bỏ phiếu cho việc chi tiêu nhiều hơn bao giờ hết.

Khi các băng sơn đang tan chảy và nhiệt độ kỷ lục xuất hiện trong bản tin buổi tối, chúng ta nghĩ rằng mua một chiếc Prius và tái chế các hộp giao hàng Amazon hàng ngày là đủ.

Khi các hãng tin tức truyền hình phát hết video này đến video khác về những người vượt biên trái phép qua biên giới phía nam của quốc gia, nhiều người trong chúng tôi đã thay đổi kênh.

Và khi một cựu thẩm phán liên bang bảo thủ nổi tiếng làm chứng rằng chúng ta đang trong cuộc chiến vì nền dân chủ của mình và rằng ngày 6 tháng 1 năm 2021 là một cuộc khủng hoảng hiến pháp thực sự, những kẻ MAGA trung thành cười nhạo rằng ông ta ăn nói chậm chạp và tung hê rằng hầu hết mọi người không xem.

Do đâu mà có việc gạt bỏ dễ dãi những mối đe dọa thảm họa kia? Cánh tả cho rằng cánh hữu có lỗi khi bỏ qua biến đổi khí hậu và các cuộc tấn công vào hệ thống chính trị của chúng ta. Cánh hữu cho rằng cánh tả là vấn đề vì đã bỏ qua vấn đề nhập cư bất hợp pháp và nợ quốc gia. Nhưng ảo tưởng xảy ra mọi nơi trên trường chính trị. Ngày càng nhiều, chúng ta là một quốc gia phủ nhận sự thật.

Tôi đã chứng kiến ​​nhiều lần - ở chính tôi và ở những người khác - một động lực mạnh mẽ để tin vào những gì chúng tôi hy vọng là đúng. Nào là chúng ta không cần phải giảm bớt việc tưới cỏ, bởi vì hạn hán chỉ là một phần của chu kỳ sẽ đảo ngược. Nào là với tốc độ tăng trưởng kinh tế, nợ sẽ tự lo. Nào là ngày 6 tháng 1 là một chuyện được dựng ra. Một ví dụ điển hình về sự phủ nhận là từ Donald Trump: "Tôi đã thắng trong một trận long trời lở đất." Có lẽ đây là một nhánh của cùng một ảo tưởng dẫn dắt mọi người nhét tiền vào máy đánh bạc: Vì tôi thực sự muốn chiến thắng, tôi tin rằng tôi sẽ thắng.

Khuynh hướng tự nhiên của chúng ta nghiêng về ảo tưởng được thúc đẩy bởi những lập luận để xác nhận thành kiến, được xây dựng cẩn thận, ​​từ một nhóm thường gồm những người ngụy biện, kẻ phá hoại và người phủ nhận sự thật. Theo dõi những người bình luận đầy giận dữ trên các bản tin truyền hình cáp, tôi nhớ lại nhận xét của H. L. Mencken: “Đối với mọi vấn đề phức tạp, đều có một giải pháp rõ ràng, đơn giản và sai lầm”.

Khi toàn bộ quốc gia không thể đối mặt với những thách thức nghiêm trọng, nó sẽ kết thúc không tốt đẹp. Trong suốt nửa thế kỷ qua, người Mỹ chúng ta đã sống trong một thời kỳ rất dễ dàng, và nhìn thế giới qua cặp kính màu hồng đã giới hạn hậu quả. Khí hậu ổn định, nền kinh tế của chúng ta đè bẹp cạnh tranh, nền dân chủ đang gia tăng và sức mạnh quân sự của chúng ta đã khiến Mỹ trở thành siêu cường duy nhất trên toàn cầu. Ngày nay, mọi thứ đã thay đổi. Nếu chúng ta tiếp tục phớt lờ những mối đe dọa thực sự mà chúng ta phải đối mặt, nước Mỹ chắc chắn sẽ phải gánh chịu những hậu quả nghiêm trọng.

Cái gì có thể làm sáng mắt một quốc gia? Một trận Trân Châu Cảng. Một vụ 11/9. Một cuộc khủng hoảng có thể làm rúng động lương tâm công chúng. Nhưng một cuộc khủng hoảng có thể đến quá muộn để có một sự chuyển hướng giúp ngăn chặn thảm kịch. Cách chữa trị duy nhất cho ảo tưởng là khả năng lãnh đạo. Winston Churchill đã mang lại can đảm cho một nước Anh tự mãn và vực dậy thế giới. Abraham Lincoln đã kết nối lại được Liên minh. Ronald Reagan đã lay chuyển chúng ta khỏi tình trạng ốm yếu. Lech Wałęsa đã khai sanh phong trào phá bỏ Bức màn Sắt. Martin Luther King Jr. đã truyền cảm hứng cho chúng ta “tin rằng sự thật trần trụi và tình yêu vô điều kiện sẽ có chiến thắng sau cùng trong thực tế.” Và biểu hiện dũng cảm tuyệt vời của Volodymyr Zelensky - “Tôi cần đạn dược, không cần quá giang” - đã cho chúng ta thấy một tính cách thực sự trông như thế nào.

Tổng thống Joe Biden là một người thực sự tốt, nhưng ông ấy vẫn chưa thể phá thủng căn bệnh phủ nhận, lừa dối và thiếu tin tưởng của quốc gia chúng ta. Sự trở lại của Donald Trump sẽ nuôi dưỡng căn bệnh, có thể khiến nó không thể chữa khỏi. Quốc hội hiện tại đặc biệt đáng thất vọng: Các vị dân cử của chúng ta ngả theo chiều gió thường xuyên hơn là tỏ ra có cột sống đủ vững vàng để đối đầu sóng gió. Câu châm ngôn rằng “để cái ác phát triển, chỉ cần những người tốt không làm gì cả” đang hiển hiện quá thường xuyên ở Washington.

Tôi đặt hy vọng vào một vị tổng thống có thể vượt lên trên sự huyên náo để đoàn kết chúng ta trong sự thật. Một số ứng cử viên có kinh nghiệm và thông minh đang đứng trong cánh gà; chúng ta đang căng mắt theo dõi để xem liệu họ có sở hữu những đặc tính và khả năng cần thiết để gắn kết dân tộc lại với nhau trong cuộc đối đầu với thực tế chung của chúng ta hay không. Trong khi chúng ta chờ đợi, sự lãnh đạo phải đến từ những người cha và người mẹ, giáo viên và y tá, linh mục và giáo sĩ Do Thái, doanh nhân và nữ doanh nhân, nhà báo và bác sĩ. Điều đó sẽ đòi hỏi tất cả chúng ta phải vượt lên trên chính mình — vượt lên trên những bất bình và phẫn uất — và khoác lên lớp áo lãnh đạo mà đất nước chúng ta rất cần./.


Nguồn: https://www.theatlantic.com/ideas/archive/2022/07/mitt-romney-republican-denial-biden-election/661468/

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét