22 tháng 10 2022

Ứng cử viên hoàn hảo cho một chính đảng sa ngã

Herschel Walker minh họa hoàn hảo nơi Trump đã đưa đảng Cộng Hòa đến.

Peter Wehner, The Alantic

10/16/2022

Lịch sử chính trường Hoa Kỳ từng có không ít những ứng cử viên tồi tệ; điều khiến Herschel Walker trở nên cá biệt là việc ông ta hư hỏng theo quá nhiều cách khác nhau.

Walker, ứng cử viên Thượng viện của Đảng Cộng hòa ở Georgia đang cố gắng lấy ghế của Raphael Warnock thuộc Đảng Dân chủ, là một kẻ nói dối ngoan cố, đến mức ông ta đã tuyên bố sai trái rằng ông ta đã không tuyên bố sai về việc tốt nghiệp Đại học Georgia. Bài phát biểu của Walker thường ngớ ngẩn. Lập luận của ông về lý do tại sao các nỗ lực giải quyết vấn đề biến đổi khí hậu lại vô nghĩa như kiểu này: "Vì chúng ta không kiểm soát được không khí, không khí tốt của chúng ta quyết định bay lên trên vùng không khí xấu của Trung Quốc nên khi Trung Quốc nhận được không khí tốt của chúng ta, không khí xấu của họ sẽ di chuyển. Thế là, nó di chuyển đến không gian không khí tốt của chúng ta. Và rồi, bây giờ chúng ta phải lo làm sạch nó trở lại, trong khi chúng đang làm hỏng [bầu không khí tốt] của chúng ta."

Walker là một người cha khiếm diện, nhưng ưa chỉ trích những người cha khiếm diện. Chiến dịch của ông ta đã thừa nhận rằng ông ta có ba đứa con với những người phụ nữ mà ông ta chưa kết hôn, ngoài anh con trai tên Christian với người vợ cũ là Cindy Grossman, một người đã cáo buộc rằng Walker đã đe dọa giết bà.

Trong một cuộc phỏng vấn vào năm 2008, bà Grossman nói, “Đôi mắt của ông ấy sẽ trở nên rất độc ác. Tôi đã gặp phải một vài lần nghẹt thở với ông ta. Lần đầu tiên ông ta dí súng vào đầu tôi, ông ta dí súng vào thái dương tôi và nói rằng ông ta sẽ bắn banh não tôi.” Walker đã không phủ nhận các cáo buộc; thay vào đó, ông ám chỉ đó là kết quả của quá trình đấu tranh với bệnh tâm thần của ông. (Bà Grossman đã đệ đơn ly hôn vào năm 2001, với lý do "hành vi ngược đãi thể xác và đe dọa kinh khủng" và được tòa cho một lệnh bảo vệ khỏi sự tấn công của Walker bốn năm sau đó.)

Tiết lộ gần đây nhất đã khuấy đục chiến dịch tranh cử của Walker là chuyện ông ta — một người luôn ồn ào rằng ông ta ủng hộ lệnh cấm phá thai phi ngoại lệbị tố cáo là đã trả tiền cho một vụ phá thai của bạn gái ông vào năm 2009 và rồi lại ép chính người phụ nữ này phá thai lần thứ hai vào năm 2011, điều mà cô từ chối thực hiện.

Walker phủ nhận rằng ông ta đã trả tiền cho việc phá thai, nhưng đối với ông ta, điều đó dường như không quan trọng. Ông ta nói với người dẫn chương trình phát thanh cánh hữu Hugh Hewitt, "Nếu điều đó xảy ra, tôi sẽ nói, bạn biết đấy, ‘Không có gì phải xấu hổ về điều đó’." Như vậy rõ ràng quan điểm “phi ngoại lệ" về phá thai của Walker thực ra có một ngoại lệ: chính ông ta.

Đúng như dự đoán, đảng Cộng hòa vẫn cổ võ cho Walker. Chủ tịch của Quỹ Lãnh đạo Thượng viện, một siêu PAC hàng đầu của Đảng Cộng hòa đã tuyên bố: “Nhanh chóng tiến lên phía trước ở Georgia”. Chủ tịch Ủy ban Thượng nghị sĩ Đảng Cộng hòa Quốc gia, Rick Scott cho biết: “Đảng Cộng hòa đứng cùng ông ấy.” Tổ chức Quyền Được Sống Quốc Gia cũng vậy. 

Ông Ralph Reed, người sáng lập và là chủ tịch của Liên minh Niềm tin & Tự do, đóng khung câu chuyện của Walker là câu chuyện của một người đàn ông có quá khứ không hoàn hảo nhưng đã biết hoán cải. Reed nói, “Câu chuyện của Herschel là một câu chuyện về sự cứu chuộc và hy vọng.” Ông nói với The New York Times rằng ông tin rằng các tường trình kia trên báo chí có thể làm tăng tỷ lệ cử tri Cộng hòa đi bầu bởi vì nó đã khiến những người bảo thủ xã hội đứng ra bảo vệ Walker. Reed có thể đúng. Tại một buổi cầu nguyện cho Walker tại Nhà thờ First Baptist ở Atlanta một ngày sau khi câu chuyện Walker trả tiền cho vụ phá thai được lên báo, một đám đông đã dành cho ông ta sự hoan nghênh nhiệt liệt. Mục sư cao cấp của nhà thờ, Anthony George, đã cầu nguyện, "Chúng tôi yêu cầu ông hãy la mắng ma quỷ để Satan sẽ không giành được chiến thắng."

Cuộc đua Walker - Warnock là rất quan trọng vì nó có thể quyết định quyền kiểm soát Thượng viện vào năm tới. Nhưng điều quan trọng nhất và đáng học hỏi về cuộc tranh cử của Walker là những gì nó cho chúng ta biết về Đảng Cộng hòa, từ việc nó bị Trump-hóa sâu sắc đến độ nào.

Walker, người từng đoạt giải Heisman Trophy dành cho cầu thủ bóng bầu dục đại học, lẽ ra không có cửa để tranh cử chức vụ chính trị ở bất kỳ cấp nào, nói chi đến Thượng viện Hoa Kỳ. Lý do duy nhất khiến ông ta giành được đề cử của đảng Cộng hòa là ông ta là ứng cử viên được Donald Trump lựa chọn. (Walker bắt đầu sự nghiệp bóng bầu dục chuyên nghiệp của mình với đội New Jersey Generals, mà Donald Trump sở hữu. Sau đó, ông ta coi Trump như một người cố vấn và là người mà ông ta noi gương.) Chỉ riêng điều này đã đảm bảo cho Walker về một chiến thắng đầu tiên dễ dàng. Ông ta là một ứng cử viên MAGA nguyên mẫu trong một đảng MAGA.

Giống như rất nhiều người hiện đang đại diện cho Cộng hòa, Walker chẳng những không quan tâm đến những ý tưởng nghiêm túc mà còn khinh thường chúng. U mê đã thành chuyện thời trang.

Đảng Cộng hòa đã không viết một cương lĩnh cho đại hội đảng vào năm 2020. Và tại sao nó phải có? Xét cho cùng, cương lĩnh đảng là một tuyên bố chính thức về các nguyên tắc và mục tiêu chính sách mà một bên cam kết. Khi một bên trở thành một băng sùng bái cá nhân, quan tâm đến quyền lực nhưng không quan tâm đến ý tưởng, thì các cương lĩnh trở nên thừa thãi.

Đối với những người trong chúng ta thuộc một thế hệ nhất định, những người đã trưởng thành trong thời đại Reagan, chủ nghĩa bất cần này thật là chói tai. Chủ nghĩa bảo thủ từng có một truyền thống trí thức đáng tự hào, và trong nhiều năm nơi trú ngụ (dẫu không hoàn hảo) của nó là Đảng Cộng hòa.

Daniel Patrick Moynihan, một thượng nghị sĩ Dân chủ và là học giả lỗi lạc, đã viết vào năm 1981, “Thật bất ngờ, đảng Cộng hòa đã trở thành một đảng của những ý tưởng.” Đảng Cộng hòa chắc chắn có phần của những nhân vật ngoài lề và những kẻ theo chủ nghĩa ngu dân. Nhưng James Q. Wilson, Gertrude Himmelfarb, Irving Kristol, Antonin Scalia, Richard John Neuhaus, Jeane Kirkpatrick, Allan Bloom và Thomas Sowell là những người có trí tuệ nghiêm túc. Họ đã giúp định hình thế giới quan của đảng, nền tảng trí tuệ của đảng và tạo sức hấp dẫn lớn đối với nhiều người trong chúng ta. Nhưng Đảng Cộng hòa ngày nay, theo chủ nghĩa dân túy hơn là bảo thủ, đã trở thành một hoang địa trí thức.

Tuy nhiên, nó hầu như không kết thúc ở đó. Đảng viên Đảng Cộng hòa từng tự coi mình là người đại diện cho các giá trị và truyền thống gia đình, quan tâm đến các tiêu chuẩn đạo đức và tư cách công dân. Họ nhấn mạnh tầm quan trọng của nhân cách và đứng đắn ở các nhà lãnh đạo chính trị. Điều này đã được phơi bày là hoàn toàn giễu cợt, rõ ràng nhất là sự ủng hộ mà đảng Cộng hòa — nhiều người trong số đó đã chỉ trích Bill Clinton vì những sai lầm đạo đức của ông — dành cho Trump, một người đầy những đồi bại vô song và vô biên.

Chỉ xem xét trường hợp của những người Tin lành Truyền giáo da trắng. Vào tháng 10 năm 2016 — không lâu sau khi cuốn băng khét tiếng Access Hollywood được phát hành — hơn bảy trong số 10 người nói rằng một quan chức được bầu vẫn có thể hành xử đúng với đạo đức công vụ ngay cả khi họ có những sai phạm trong đời sống cá nhân của họ. Năm năm trước đó, chỉ có 30 phần trăm người da trắng theo đạo Tin lành nói như vậy. Không có nhóm nào khác thay đổi lập trường một cách đột ngột hơn thế.

Đó chỉ là một cách họ chuyển dịch các giá trị tôn giáo của mình để phù hợp với Trump. Một ví dụ khác: Vào năm 2016, Albert Mohler, chủ tịch của Chủng viện Thần học Southern Baptist, đã viết, “Nếu tôi ủng hộ — đừng nói chi tán thành — Donald Trump cho chức vụ tổng thống, tôi thực sự sẽ phải quay lại và xin lỗi cựu Tổng thống Bill Clinton.” (Mở ngoặc là Mohler đã từng tuyên bố Clinton không thích hợp về mặt đạo đức để tiếp tục tọa vị tổng thống.) Năm 2020, Mohler tuyên bố rằng ông sẽ bỏ phiếu cho Trump.

Bill Clinton chắc vẫn ngóng chờ lời xin lỗi của Mohler.

Nhân vật truyền thông cánh hữu Dana Loesch, khi bình luận về những cáo buộc rằng Walker đã trả tiền cho việc phá thai của bạn gái, đã bày tỏ quan điểm của nhiều người cánh hữu khi cô ấy nói, “Điều này có thay đổi được gì không? … Không một chút chết tiệt nào. Đã bao nhiêu lần tôi nói năm từ rất quan trọng? Năm từ này: Chiến-Thắng-Là-Đức-Hạnh… Tôi không biết liệu lúc xưa ông ấy có làm điều đó hay không. Tôi chả thèm quan tâm."

Diễn giải: Phá thai có thể là hành vi giết người, nhưng chúng tôi cương quyết ủng hộ cả những người khuyến khích và trả tiền cho việc phá thai nếu họ cung cấp cho chúng tôi con đường dẫn đến quyền lực. Đây tự nó là một sự thay đổi đáng kinh ngạc và đáng buồn. Cách đây không lâu, những người cánh hữu đã phản ứng với mỗi vụ bê bối mới của Trump bằng những lời giải thích và biện minh yếu ớt cho hành vi của ông ta. Giờ đây, khi những kẻ bắt chước hay môn đồ của Trump bị lật tẩy những vụ bê bối của riêng họ, những người trợ thủ của họ thậm chí không buồn đưa ra lời biện minh. Họ không quan tâm đến những gì bất kỳ ai trong nhóm của họ nói hoặc làm, và về cơ bản họ chỉ thừa nhận như thế. Thay vào đó, họ chỉ ra những thất bại của đảng Dân chủ và nhấn mạnh tầm quan trọng của việc giành chiến thắng bằng mọi giá.

Trong cuốn sách mới của mình, Confidence Man (Người đàn ông tự tin), nhà văn Maggie Haberman của New York Times kể về cuộc trò chuyện năm ngoái với Trump, trong đó cô hỏi về “lịch sử cá nhân phức tạp” của Walker.

Trump nói với cô rằng, “Tôi không nghĩ đó là vấn đề ngày hôm nay.” Haberman nêu thắc mắc, "Tại sao vậy? Ông nghĩ tại sao điều đó lại thay đổi?"

“Bởi vì thế giới đang thay đổi,” Trump trả lời. Haberman viết: “Ông ấy không thừa nhận rằng nó đang thay đổi bởi vì ông ấy đã giúp thay đổi nó.” 

Donald Trump không thể thay đổi thế giới nếu không có một chính đảng để cùng ông ta làm điều đó. Đảng Cộng hòa đã đạp đổ gần như mọi nguyên tắc cao quý mà nó từng tuyên bố đại diện. Nó đã trở thành một sô diễn kỳ quặc, thể hiện trong những người như Trump và Walker, Marjorie Taylor Greene và Lauren Boebert, Ron Johnson và Josh Hawley, Blake Masters và Doug Mastriano, Adam Laxalt và J. D. Vance, Steve Bannon và Roger Stone, Michael Flynn và Mike Lindell, Tucker Carlson và Sebastian Gorka, Eric Metaxas và Paula White. Họ định hình sự nhạy cảm của nó, cung cấp kịch bản cho mọi người khác làm theo.

Để làm cho vấn đề tồi tệ hơn, những người lẽ ra phải hiểu biết hơn — những người như Lindsey Graham, Marco Rubio, Ted Cruz, Ron DeSantis và đặc biệt là Kevin McCarthy — hóa ra lại là những người đàn ông rỗng tuếch, “hữu hình vô dạng, hữu màu vô sắc, hữu lực vô công, hữu cử vô động.”

Đối với họ và đối với rất nhiều người trong đảng của họ và phong trào MAGA, trừ số ngoại lệ hiếm hoi đếm trên đầu ngón tay, danh dự đã bị tước bỏ khỏi chính trị. Chính trị, đối với họ, là quyền lực nhằm tranh đoạt thêm quyền lực. Chính trị hoàn toàn mang tính biểu diễn, xấu xa và tàn bạo, một phương cách để gây ra sự tức giận và bất bình, một phương tiện để trả thù chính xác. Việc một người ấn tượng nhất trong Đảng Cộng hòa như bà Liz Cheney lại bị coi khinh nhất như thế, đã nói tất cả.

Bất cứ điều gì bạn nghĩ về đảng Cộng hòa thời tiền-Trump — và có thể là sự xấu xí gần bề nổi hơn nhiều so với những gì tôi muốn thừa nhận vào khi đó — Đảng Cộng hòa ngày nay có đầu óc âm mưu, phản dân chủ và phản sự thật hơn nhiều. Điều này làm tôi lo lắng, bởi vì tôi yêu đất nước của mình. Và nó làm tôi khó chịu, bởi vì tôi đã từng ngưỡng mộ chính đảng của mình. Tuy nhiên, ngày nay, vì tình trạng bệnh tật của nó, nhiệm vụ chính trị cấp bách nhất là phải đánh bại nó với hy vọng cuối cùng sẽ xây dựng lại nó./.


Nguồn: https://www.theatlantic.com/ideas/archive/2022/10/herschel-walker-perfectly-embodies-gop/671758/


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét