18 tháng 11 2022

Với Herschel Walker, sự ngu ngốc là điểm chính

Herschel Walker, ứng cử viên Đảng Cộng hòa vào Thượng viện Hoa Kỳ, phát biểu tại một buổi vận động tranh cử. (Elija Nouvelage / Getty Images)

Đòi hỏi chính yếu của đảng Cộng hòa đối với ghế Thượng viện Georgia là ai sẽ bỏ phiếu cùng họ bất kể điều gì khác. Walker phù hợp với điều đó.

George Chidi, Rolling Stone

13/11/2022


Khoảng một nửa số cử tri Georgia đã bỏ phiếu cho Herschel Walker vào thứ Ba. Hầu hết những cử tri này sẽ không tin cậy giao cho Walker đứng tính tiền ở chợ Family Dollar. Nhưng toàn bộ vấn đề là ở đó.

Herschel Walker đã nhiều lần chứng minh mình là kẻ ngu ngốc. Cử tri của Herschel Walker không hẳn là ngu ngốc. Nếu vậy thì quá dễ hiểu.

Đảng Cộng hòa Georgia không ngu ngốc. Nhưng họ tìm thấy sự an toàn ở các chính trị gia ngu ngốc. Sự ngu ngốc của Herschel Walker không phải là vấn đề đối với họ. Họ xem đó là một tính năng. Và cách chấp nhận những người Cộng hòa Georgia là những kẻ ngốc nhà quê là một kiểu suy nghĩ tự mãn, lười biếng, đơn giản hóa quá mức một vấn đề chính trị phức tạp, không chỉ ở Georgia mà trên toàn quốc.

Herschel Walker không được đề cử để cầm quyền. Anh ta không được đề cử để thương lượng. Anh ta không được đề cử để xây dựng chính sách. Anh ta không được đề cử để thi hành phán quyết. Anh ta đã được đề cử để nhấn nút R (nghĩa là nghị gật cho Cộng hoà) bất cứ khi nào có cần bỏ phiếu, bất kể đó là về chuyện gì.

Một cử tri như thế đã nói với Tạp chí Atlanta Journal Constitution tại một buổi vận động của Walker ở Baxley, Georgia: “Dù đó là con vịt Daffy Duck tôi cũng chấp nhận. Chỉ cần đưa đảng Dân chủ ra khỏi Washington.”

Một gã thông minh chắc chắn sẽ không giơ huy hiệu giả trong một cuộc tranh luận sau khi bị buộc tội giả mạo cảnh sát. Thay vì nhận lỗi, Walker lại đeo cái huy hiệu giả mạo kia mỗi khi thực hiện các cuộc phỏng vấn với phóng viên. Số lượng những đứa trẻ mà Walker chịu thừa nhận công khai là con của anh ta đã tăng gấp đôi trong suốt chiến dịch tranh cử, gây ngạc nhiên cho chính các nhân viên chiến dịch của anh ta. Phản ứng của Walker đối với những tiết lộ đó là lập luận rằng những đứa trẻ mà anh ta không nhìn nhận không phải là đạo cụ của chiến dịch, và xin mọi người làm ngơ tiếng tố cáo ồn ào của đứa con anh ta rằng mẹ nó phải thay đổi chỗ ở sáu lần trong vòng sáu tháng để trốn tránh sự bạo hành của cha nó.

Trong các cuộc phỏng vấn vào cuối tháng 8, Walker đã tranh biện cho một lệnh cấm phá thai trên toàn quốc, không có ngoại lệ kể cả đối với tội hiếp dâm hoặc loạn luân. Đến khi vào cuộc tranh luận đầu tiên với Warnock, anh ta chối bay rằng anh ta từng nói rằng anh ta có quan điểm cực đoan như thế, mặc cho các bằng chứng thu âm cho thấy điều ngược lại. 

Hai phụ nữ đã lên tiếng tố cáo rằng Walker đã gây áp lực buộc họ phải phá thai. Một người, mẹ của một trong những đứa trẻ (đã biết) của Walker, có một tấm ngân phiếu do Walker ký và biên lai từ phòng khám phá thai. Thông thường, chuyện thế này được xếp vào loại bê bối chính trị đưa đến kết thúc sự nghiệp. Nhưng sự ngu ngốc của Walker là một tài sản. Sự khôn ngoan có thể ngăn ngừa những sai lầm, nhưng nó cũng tạo ra kiểu tự phản tỉnh dấy động lương tâm, và đó là một vấn đề.

Vào Ngày Bầu cử, Thống đốc Cộng hòa Brian Kemp đã kiếm được nhiều hơn Herschel Walker khoảng 200.000 phiếu, trong số khoảng bốn triệu phiếu bầu. Thượng nghị sĩ Raphael Warnock kiếm được nhiều hơn Stacey Abrams khoảng 140.000. Điều đó có nghĩa là chỉ có khoảng 1 trong số 20 cử tri nhìn thấy mối họa của Walker - tiền sử bệnh tâm thần, bạo lực đối với phụ nữ, những lời nói dối trắng trợn về công việc từ thiện của anh ta với các cựu chiến binh và các giao dịch kinh doanh của anh ta, lập trường khắc nghiệt về phá thai và mối liên hệ của anh ta với Donald Trump - và bỏ anh ta. Chỉ khoảng 2/3 số cử tri đã rời bỏ Walker thực sự sẵn sàng quay sang bỏ phiếu cho Warnock.

Nếu bạn muốn có một ví dụ rõ ràng hơn về cái chết của chế độ lưỡng đảng, thì… bạn sẽ không tìm thấy ở đâu xa hơn nữa.

Một ứng cử viên có vấn đề như Walker lẽ ra  không nên tranh cử ngay từ đầu. Nhưng đây lại là Walker. Điều này có vẻ phản trực giác, nhưng đối với nhiều người dân Georgia, những sai lầm kiểu này củng cố quan điểm của cánh hữu Georgia rằng Walker hẳn chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ tham gia chính trị và không sống theo lối sống chuyên nghiệp vô vị của giới tinh hoa chính trị… và đó là phẩm chất tốt nhất mà họ mong đợi ở đây.

Vì vậy, thay vì thu mình vào một góc và suy sụp sau những câu chuyện phá thai bị lộ, Walker đơn giản chỉ phủ nhận mọi thứ và đe dọa sẽ kiện báo The Daily Beast vì đã đưa tin về những vụ phá thai mà anh ta bị cáo buộc đã trả tiền. (Cho đến nay, anh ta vẫn chưa làm theo lời đe dọa.) Anh ta đã tiếp tục vận động tranh cử trên nền tảng pro-life không một chút hối lỗi.

Hôm thứ Tư, tổ chức Susan B. Anthony Pro-Life America đã thông báo rằng họ sẽ hỗ trợ Walker 1 triệu đô la để chi tiêu cho cuộc tranh cử vòng nhì này.

Một thượng nghị sĩ biết dừng lại để xem xét hậu quả cá nhân hoặc chính trị từ các hành động của mình có thể bỏ phiếu cho các dự luật ngược với tinh thần “chống bọn tự do." Đối với nhiều cử tri Cộng hòa, chỉ riêng điều này thôi cũng đủ lý do để bỏ phiếu cho Walker.

Ví dụ, Georgia đã không mở rộng Medicaid theo Đạo luật Chăm sóc Giá cả phải chăng. Tiểu bang đóng góp thêm tiền vào ngân sách quốc gia để chăm sóc y tế mà họ không nhận được, không vì lý do thực sự nào khác ngoài việc ngăn cản người nghèo được tiếp cận bác sĩ. Nhiều bệnh viện đang đóng cửa trên khắp tiểu bang, chủ yếu ở các cộng đồng có cư dân da trắng nghèo khó, ngoại trừ lần đóng cửa đáng kể nhất gần đây là một trung tâm chấn thương cấp 1 lớn ở ngay trung tâm thành phố Atlanta.

Chính sách này thật ngu xuẩn. Nó cũng làm tổn thương người Da đen nhiều hơn người da trắng ở Georgia, vì vậy nhiều đảng viên Cộng hòa ủng hộ nó. Một chính trị gia thông minh sẽ tìm kiếm một giải pháp chính sách mang lại số tiền đó cho Georgia. Nhưng đảng Cộng hòa không muốn một chính trị gia thông minh. Họ muốn Walker.

Nhưng trước khi bạn bắt đầu cảm thấy các lựa chọn của mình vượt trội đối thủ, nên thấy rằng tinh thần bộ lạc mong đánh bại kẻ thù chính trị cũng là động lực chính trị cơ bản của hầu hết các đảng viên Dân chủ. Ngay cả Raphael Warnock cũng có vấn đề nổi lên trong chiến dịch tranh cử có thể khiến cử tri phải nghĩ ngợi.

Warnock bị bắt vào năm 2002 và bị buộc tội gây cản trở cuộc điều tra về lạm dụng trẻ em tại một trại hè trong một thời gian ngắn. Cáo buộc đã được bãi bỏ sau khi thẩm phán thấy rõ rằng Warnock đang cố gắng ngăn cản trẻ em bị cảnh sát thẩm vấn mà không có cha mẹ hoặc luật sư. Chiến dịch của Walker đã chạy quảng cáo hiển thị cảnh quay từ camera mang trên người của cảnh sát từ một vụ xung đột gia đình, trong đó vợ cũ của Walker nói với cảnh sát rằng anh ta đã cán lên chân cô sau một cuộc tranh cãi vào năm 2020. Tuy nhiên, các nhân viên y tế ngay lúc đó không tìm thấy vết thương nào trên chân hay trên người cô ta.

Nhà thờ của Warnock, Giáo đường Tin lành Ebenezer nổi tiếng của Atlanta, làm chủ một tổ chức phi lợi nhuận sở hữu tòa nhà Columbia Tower tại MLK Village, một khu nhà ở phức hợp dành cho người cao niên. Một số người thuê nhà của nó đã được gửi thông báo trục xuất với số tiền nhỏ trong những năm gần đây, một điểm mà Walker thích thú đưa ra trong cuộc tranh luận của họ. Warnock trả lời rằng không có ai thực sự bị đuổi khỏi nhà.

Như một vấn đề thực tế, những cuộc tấn công này chả có gì quan trọng. Đảng Dân chủ dù sao cũng bỏ phiếu cho Warnock. Chính trị đã trở thành vấn đề bộ lạc ở Georgia.

Điều đó có nghĩa là một chính phủ rối loạn chức năng hơn, nơi không có động lực để đồng thuận để giúp đỡ dân chúng. Đó là toàn bộ vấn đề.

Tucker Carlson và những người khác trong phía cực hữu đã và đang củng cố dần nỗi sợ hãi về “Sự thay thế vĩ đại” trong lòng tầng lớp trung lưu da trắng ở Mỹ. Mối đe dọa của sự thay đổi nhân khẩu học – và sự thay đổi chính trị kéo theo – là trọng tâm của thông điệp này. Sớm hay muộn, họ nói với những người bảo thủ da trắng rằng bạn sẽ bị áp đảo về số lượng. Một khi điều đó xảy ra, những người theo chủ nghĩa dân tộc da trắng lập luận rằng người da trắng sẽ trở thành mục tiêu phân biệt đối xử (thay vì người Da đen). Họ đã lập luận như thế ở Georgia: Nhóm của Steven Miller chạy quảng cáo tràn ngập trên TV và gởi nhiều tờ rơi đến nhà với những quảng cáo gợi nhớ đến quảng cáo “Bàn tay trắng” của Jesse Helms, đặt chuyện về những quảng cáo việc làm không nhận người Da trắng. Khi chính phủ càng kém chức năng và kém hợp pháp  thì càng dễ tranh đấu khi xảy ra sự thay đổi.

Vô hiệu hóa chính phủ là nền tảng của nền chính trị theo chủ nghĩa dân tộc da trắng, và nền chính trị đó có khán giả ở Georgia. Nhưng họ không thể nói điều đó một cách trực tiếp, bởi vì hầu hết cử tri từ chối thông điệp đó và họ cũng không thích người truyền tải nó.

Nói cho rõ hơn: hầu hết những người Cộng hòa da trắng không phải là những người theo chủ nghĩa dân tộc da trắng. Nhưng hầu như tất cả những người theo chủ nghĩa dân tộc da trắng sẽ bỏ phiếu cho đảng Cộng hòa, và họ tạo thành một khối đủ lớn trong đảng để gây ảnh hưởng đến các cuộc tranh cử sơ bộ ở Georgia.

Trớ trêu thay, sắc tộc của Walker lại là một tài sản bổ sung ở đây. Thật khó để mô tả một người đàn ông Da đen như một kẻ tòng phạm cho chương trình nghị sự của chủ nghĩa dân tộc da trắng. Dù thắng hay thua, nó mua vui cho cánh âm mưu 4Chan trong đảng bằng việc khuếch đại tất cả những điều họ không thể nói to bằng giọng nói của một người Da đen.

Thông thường, trò chơi đó không đem lại kết quả. Vernon Jones, một kẻ khiêu khích MAGA vốn là cựu Tổng Điều hành của Quận DeKalb nơi cư dân da đen chiếm đa số, đã tranh cử vào Quốc hội với sự ủng hộ của Trump. Anh ta cũng đã vượt vào vòng hai và bị thảm bại.

Trước kia không phải như thế. Georgia đã sản sinh ra những nhà lãnh đạo Cộng hòa có trình độ học vấn cao, hiểu biết về chính trị, thậm chí thông minh trong những năm qua, từ Newt Gingrich đến David Perdue. Vấn đề đối với cử tri Cộng hòa thông thường là những người này - và họ thường là đàn ông - cũng có xu hướng tham nhũng. Giới tinh hoa là một phần của vấn đề. Họ biết cách tự cứu mình nếu con tàu đang chìm. Đảng Cộng hòa của Georgia đã quyết định tốt hơn là gửi một người không biết gì nhiều.

Và trước sự lựa chọn giữa một kẻ có trí tuệ biết lý lẽ và một kẻ khờ khạo, đảng Cộng hòa ngày nay đã bộc lộ rõ sở thích của mình.


Nguồn: https://www.rollingstone.com/politics/political-commentary/herschel-walker-georgia-runoff-stupidity-1234630182/


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét