Thượng nghị sĩ Raphael Warnock đọc diễn văn thắng cử trong cuộc đua tái tranh cử vào Thượng viện vào tối thứ Ba, 6/12/2022.
Vâng, xin chào tất cả mọi người. Xin hãy ổn định.
Cảm ơn bạn, Georgia. Cảm ơn bạn. Tôi yêu quý các bạn. Nào, các bạn hãy ổn định.
Tôi muốn nói cảm ơn bạn.
Cảm ơn bạn từ tận đáy lòng mình.
Và xin vinh danh Chúa cho những việc vĩ đại mà Ngài đã làm. Và sau một chiến dịch tranh cử cam go, hay tôi nên nói là sau nhiều chiến dịch, tôi rất vinh dự được thốt ra bốn từ mạnh mẽ nhất từng được nói ra trong một nền dân chủ: NGƯỜI DÂN ĐÃ LÊN TIẾNG.
Tôi thường nói rằng mỗi lá phiếu là một lời cầu nguyện cho một thế giới mà chúng ta mong muốn cho bản thân và con cái mình. Bỏ phiếu là hành động của niềm tin. Và Georgia, bạn đã cầu nguyện bằng đôi môi và đôi chân, bằng bước chân và bàn tay, bằng khối óc và trái tim của bạn. Bạn đã đóng góp công sức khó nhọc. Và giờ đây chúng ta đang đứng cùng nhau. Tôi muốn nói lời cảm ơn.
Tôi muốn nói lời cảm ơn tới mẹ tôi, người có mặt ở đây tối nay. Bạn sẽ gặp bà trong chốc lát. Bà ấy lớn lên vào những năm 1950, ở Waycross, Georgia, đi hái bông vải cho người khác và đi hái thuốc lá cho người khác. Nhưng tối nay bà đã giúp chọn người con trai út của mình làm thượng nghị sĩ Hoa Kỳ.
Cha tôi đã khuất bóng từ lâu nhưng ông vẫn thường ở cạnh chúng tôi. Tôi đã chứng kiến cha tôi, một mục sư và là tiểu thương làm việc rất chăm chỉ với đôi tay và khối óc để chăm sóc gia đình. Ông ta thu gom những chiếc xe hư nát và nâng chúng lên phía sau một xe cẩu, bằng thiết bị nâng tự chế, xếp cái này chồng lên cái kia. Và đó là cách ông ấy kiếm sống cho gia đình. Và mỗi buổi sáng Chủ nhật, người đàn ông chuyên đi cẩu những chiếc xe cũ nát đó, đã nâng đỡ tâm hồn những người bị suy sụp và thuyết phục họ về giá trị của họ.
Tôi sẽ không ở đây nếu không nhờ có họ. Tôi tự hào là một người con của Savannah, Georgia, một thành phố ven biển nổi tiếng với thị trấn xanh tươi, những quảng trường trên những con đường lát đá cuội, những cây sồi cao uy nghi phủ đầy rêu xanh, uốn mình trong tình yêu lịch sử và những khu vườn xinh xắn của thành phố bên bờ biển này.
Rễ của tôi, giống như rễ của những cây sồi đó, ăn sâu vào lòng đất của Savannah và Waycross và Hạt Screven và Hạt Burke. Tôi là Georgia. Tôi là một ví dụ và một sự lặp lại lịch sử của nó, về nỗi đau và lời hứa của nó, về sự tàn bạo và khả năng. Nhưng bởi vì đây là nước Mỹ, bởi vì chúng ta luôn có một con đường để làm cho đất nước của chúng ta trở nên vĩ đại hơn bất chấp những khó khăn không thể nói nên lời, nên chúng ta sát cánh cùng nhau ở đây. Cảm ơn bạn, Georgia.
Tôi muốn cảm ơn mẹ tôi và người cha quá cố của tôi. Tôi muốn cảm ơn các anh chị em của tôi đang ở đây. Tôi là một trong 12 người trong gia đình mình, rõ ràng là bố mẹ tôi đã đọc Kinh thánh, “Hãy sinh sôi nảy nở thật nhiều.” Gia đình chúng tôi thiếu tiền bạc nhưng thừa tình yêu, thừa đức tin. Và tôi muốn cảm ơn hai đứa con yêu dấu của tôi; Chloe và Caleb, những đứa trẻ thông minh và có đôi mắt đã truyền cảm hứng cho tôi làm việc vì tất cả các con cái của chúng ta.
Georgia, tôi không muốn bạn bỏ lỡ những gì bạn đã làm. Trong thời điểm mà có những kẻ đang cố gắng chia cắt đất nước của chúng ta, và những thế lực đó hiện đang hoạt động rất mạnh mẽ, Georgia đã làm một điều đáng kinh ngạc. Vào năm 2021, nó đã cử một thượng nghị sĩ người Mỹ gốc Phi đầu tiên và một thượng nghị sĩ Do Thái đầu tiên đến Thượng viện Hoa Kỳ trong một cùng một lúc, và bạn đã vừa làm lại điều đó. Cảm ơn bạn, Georgia.
Bây giờ, có những người sẽ nhìn vào kết quả của cuộc đua này và nói rằng không có sự đàn áp cử tri nào ở Georgia. Tôi xin nói rõ rằng, chỉ vì người dân chịu chờ đợi trong những hàng dài bao quanh các tòa nhà kéo dài vài dãy phố, chỉ vì họ chịu mưa chịu lạnh và chịu đựng đủ mọi trò để có thể bỏ phiếu, điều đó không có nghĩa là chuyện đàn áp cử tri không tồn tại. Điều đó đơn giản chỉ có nghĩa là bạn, những người dân, đã quyết định rằng tiếng nói của bạn sẽ không bị dập tắt.
Chúng ta đừng quên rằng khi chúng ta bước vào cuộc bầu cử vòng nhì, một tàn tích của mặt xấu trong câu chuyện phức tạp của nước Mỹ, các quan chức tiểu bang đã nói rằng chúng ta không thể bỏ phiếu vào thứ Bảy, nhưng chúng ta kiện họ và chúng ta đã thắng. Và người dân một lần nữa đứng lên trong một liên minh lương tâm đa chủng tộc, đa tôn giáo. Bạn đã chịu đựng nắng mưa, bạn đã chịu đựng những hàng dài, và bạn đã bỏ phiếu. Và bạn đã làm điều đó bởi vì bạn tin, giống như tôi, rằng dân chủ là tiến trình chính trị của một ý tưởng tâm linh. Quan niệm này cho rằng mỗi chúng ta đều có trong mình một tia sáng của thần thánh, rằng chúng ta được tạo ra trong Imago Dei, theo hình ảnh của Chúa. Và nếu bạn không quen với loại ngôn ngữ tôn giáo đó, thì cũng không sao cả. Căn lều của chúng ta rất lớn.
Nói một cách đơn giản theo cách này, mỗi chúng ta đều có giá trị. Và nếu chúng ta có giá trị, chúng ta phải có tiếng nói. Và cách để có tiếng nói là có một lá phiếu, để quyết định hướng đi của quốc gia, với vận mệnh của bạn trong đó. Và vì vậy, chúng ta đứng đây đêm nay trên đôi vai rộng. Lá phiếu của chúng ta là một lá phiếu vấy máu. Chúng ta đứng đây trên vai của những người tử vì đạo; Schwerner, Cheney và Goodman, hai người Do Thái và một người Mỹ gốc Phi đã hy sinh mạng sống của họ khi đấu tranh cho quyền bầu cử vĩ đại của người Mỹ. Viola Luiso và James Reeb, một chị gái da trắng và một anh trai da trắng cũng hy sinh tính mạng vì điều này. Fannie Lou Hamer, người tá điền Mississippi bất khuất. Và cả một người giáo dân trong giáo xứ của tôi, xin Chúa ban phước trên ký ức về ông ấy, ông John Lewis, người một hôm đã băng qua cầu dù biết rằng nguy hiểm đang rình rập ở phía bên kia. Dẫu vậy, ông ấy đã bước qua cây cầu đó, những mong xây dựng một cây cầu cho tương lai.
Và bây giờ, trách nhiệm đặt lên chúng ta, thế hệ mới nhất của những cư dân Mỹ và cư dân Georgia, tiếp tục xây dựng cây cầu đó. Để tiếp tục đi con đường dài đó, để đẩy quốc gia hướng tới lý tưởng của chúng ta. Và vì vậy, Georgia, đây là lời hứa của tôi với bạn, công việc mà chúng ta phải làm rất khó khăn, những vấn đề không đơn giản, chúng rất phức tạp, nhưng đây là lời hứa của tôi với bạn, tôi sẽ đồng hành cùng bạn ngay cả khi tôi làm việc cho bạn.
Bởi vì đây là điều mà tôi đã học được với tư cách là một mục sư, bạn không thể lãnh đạo mọi người trừ khi bạn yêu họ. Bạn không thể yêu mọi người trừ khi bạn biết mọi người. Và bạn không thể biết mọi người trừ khi bạn đồng hành giữa mọi người. Tôi không thể phục vụ tôi nếu tôi không thể nhìn thấy bạn.
Và vì vậy, trong những ngày khó khăn này, ngay cả khi tôi làm việc với các đề xuất chính sách công cụ thể và tôi đưa ra các dự luật cũng như làm việc với các đồng nghiệp của mình ở cả hai phía để các dự luật đó được thông qua, tôi chỉ muốn bạn biết rằng tôi luôn nhìn thấy bạn. Tôi thấy các bạn, những bậc phụ huynh đang cố gắng nâng đỡ con cái mình học đại học, cao đẳng cộng đồng và cao đẳng kỹ thuật. Tôi thấy các bạn, những sinh viên đang cố gắng tạo dựng sự nghiệp từ những con số không. Tôi thấy các bạ,n những người lao động thiết yếu đang đấu tranh cho mức lương đủ sống để tham gia vào sự thịnh vượng mà các bạn tạo ra cho người khác. Những nông dân, những người mang đến câu trả lời cho lời cầu nguyện cơ bản nhất của chúng ta, “Xin cho chúng con lương thực hàng ngày.” Những người nông dân, phải vật lộn để giữ lấy trang trại. Hỡi các bạn nông dân, tôi nhìn thấy bạn và tôi đang ở đây với bạn. Và cùng nhau, chúng ta có thể giải quyết tất cả những vấn đề này. Và tôi muốn tất cả cư dân Georgia biết, dù bạn có bỏ phiếu cho tôi hay không, rằng mỗi ngày tôi sẽ tiếp tục làm việc cho bạn. Tôi tự hào về công việc lưỡng đảng mà tôi đã làm và tôi dự định sẽ làm nhiều hơn nữa, bởi vì tôi thực sự tin rằng vào cuối ngày, tất cả chúng ta đều là người Mỹ. Tôi tin vào giao ước của người Mỹ. Và chính giao ước đó đã thúc đẩy tôi làm việc để giảm chi phí, giảm giá thuốc theo toa, tạo việc làm trên toàn tiểu bang của chúng ta, để giải quyết vấn đề cải cách tư pháp hình sự, bởi vì tôi tin rằng bạn có thể có được công lý và sự an toàn cùng lúc. Vì vậy, cảm ơn bạn cho danh dự cao quý này.
Sau một chiến dịch cam go, bạn sẽ có tôi thêm sáu năm nữa.
Vì vậy, hãy để tôi nhanh chóng làm một vài điều. Tôi muốn cảm ơn ban vận động tuyệt vời của tôi, dẫn đầu là Quentin Fulks. Tôi muốn cảm ơn các nhân viên tuyệt vời của tôi tại thượng viện, do Mark Libel lãnh đạo. Và nhóm nhân viên tiểu bang của tôi, dẫn đầu là Meredith Lilly. Tôi muốn cảm ơn Lawrence Bell, người đã có một ý tưởng điên rồ rằng tôi nên tranh cử vào Thượng viện. Tôi đã bật cười. Và giờ chúng ta cùng ở đây. Và tôi muốn cảm ơn những giáo dân tuyệt vời của Nhà thờ Baptist Ebenezer, những người đã đứng cùng mục sư của bạn giữa các cuộc tấn công. Cảm ơn bạn, Nhà thờ Ebenezer.
Vì vậy, hãy đón mừng một chút trên ngọn núi này. Hãy khiêu vũ cùng nhau vì chúng ta xứng đáng. Nhưng ngày mai, chúng ta quay trở lại thung lũng để làm việc. Tôi biết rằng vẫn còn khó khăn trong những ngày tới. Có những thời khắc tối tăm, nhưng ánh sáng sẽ, như thánh thư nói, “Rọi ánh sáng lên bóng tối, và bóng tối không thể bao phủ nó.” Tôi đã sẵn sàng để tiếp tục làm công việc này. Tôi có thể nghe đâu đây tiếng cha tôi trong ký ức đầy ân phước rằng: “Hãy thức dậy, mặc quần áo, đi giày vào, chuẩn bị sẵn sàng.”
Bạn đã sẵn sàng chưa Georgia? Tôi sẵn sàng đứng lên vì người lao động, vì phụ nữ, vì con cái của chúng ta. Tôi đã sẵn sàng để xây dựng một Georgia mạnh mẽ hơn. Xin Chúa phù hộ bạn. Hãy giữ niềm tin và tiếp tục nhìn lên./.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét