Kính gửi các thành viên của cộng đồng Harvard,
Trong ba phần tư thế kỷ, chính phủ liên bang đã thưởng trao các khoản tài trợ và hợp đồng cho Harvard và các trường đại học khác để giúp chi trả cho công việc mà, cùng với các khoản đầu tư của chính các trường đại học, đã dẫn đến những sáng chế vượt bực trong nhiều lĩnh vực y tế, kỹ thuật và khoa học. Những sáng chế này đã khiến bao người trong nước và trên toàn thế giới được khỏe mạnh và an toàn hơn. Trong vài tuần gần đây, chính phủ liên bang đã đe dọa cắt đứt các quan hệ đối tác với một số trường đại học, bao gồm cả Harvard, với cáo buộc bài Do Thái trong khuôn viên đại học chúng ta. Các quan hệ đối tác này nằm trong số với hiệu quả và lợi ích nhất trong lịch sử Hoa Kỳ. Bao lĩnh vực mới mẻ vẫn mời gọi chúng ta với triển vọng tiến bộ làm thay đổi cuộc sống — từ phương pháp điều trị các bệnh như Alzheimer, Parkinson và tiểu đường, đến những khám phá trong các lĩnh vực trí tuệ nhân tạo, khoa học và kỹ nghệ lượng tử, cùng nhiều lĩnh vực khả thi khác. Việc chính phủ rút lui khỏi các quan hệ đối tác này hiện không chỉ gây nguy hiểm cho sức khỏe và đời sống của hàng triệu cá nhân mà còn cả an ninh kinh tế và sức sống của quốc gia chúng ta.
Vào đêm thứ Sáu, chính quyền đã ban hành một danh sách những đòi hỏi được cập nhật và mở rộng, cảnh cáo rằng Harvard phải tuân thủ nếu chúng ta muốn "duy trì mối quan hệ tài chính với chính quyền liên bang". Điều này cho thấy rõ rằng mục đích không phải là hợp tác với chúng ta để giải quyết vấn đề bài Do Thái trên tinh thần hợp tác và xây dựng. Dù có một số yêu cầu do chính quyền nêu ra nhằm mục đích chống lại chủ nghĩa bài Do Thái, nhưng phần lớn là quy định trực tiếp của chính quyền đối với "trạng thái trí tuệ" tại Harvard.
Tôi khuyến khích các bạn đọc bức thư để hiểu rõ hơn về những đòi hỏi chưa từng có mà chính quyền liên bang đưa ra hòng kiểm soát cộng đồng Harvard. Chúng bao gồm các yêu cầu "rà soát" quan điểm của sinh viên, giảng viên, nhân viên chúng tôi và "giảm quyền lực" của một số sinh viên, giảng viên và nhân viên quản lý bị nhắm đến chỉ vì quan điểm ý thức của họ. Chúng tôi đã thông báo cho chính quyền thông qua cố vấn pháp lý rằng chúng tôi sẽ không chấp nhận thỏa thuận được đề xuất của họ. Trường đại học chúng ta sẽ không giao nộp quyền độc lập hoặc từ bỏ các quyền hiến định của mình.
Quyết định của chính phủ vượt quá quyền hạn của chính quyền liên bang. Nó vi phạm Đệ Nhất Quyền của Harvard và vượt quá giới hạn thẩm quyền của chính phủ theo Điều VI Đạo Luật Dân Quyền. Và nó đe dọa các giá trị của một viện tư thục dốc lòng tìm kiếm, xây dựng và phổ biến kiến thức. Không chính phủ nào — bất kể đảng nào đang nắm quyền — được phép chỉ định những gì các trường đại học tư thục có thể giảng dạy, ai họ có thể tuyển dụng hay tuyển sinh, và những lĩnh vực nghiên cứu và tìm hiểu nào họ có thể theo đuổi.
Phương châm của chúng ta — Veritas, hay Sự thật — hướng dẫn chúng ta khi chúng ta đang lèo lái trên con đường đầy thử thách phía trước. Mưu cầu sự thật là một hành trình bất tận. Nó đòi hỏi chúng ta phải cởi mở với kiến thức mới và các quan điểm khác biệt, liên tục giám sát niềm tin của mình và sẵn sàng thay đổi lối suy nghĩ. Nó thúc đẩy chúng ta phải thực hiện công việc khó khăn là thừa nhận những khiếm khuyết của mình để chúng ta có thể thực hành trọn vẹn lời hứa của Đại học chúng ta, đặc biệt là khi lời hứa đó bị đe dọa.
Chúng ta đã rất minh bạch rằng chúng ta không coi nhẹ nghĩa vụ đạo đức chống lại chủ nghĩa bài Do Thái. Trong suốt mười lăm tháng qua, chúng ta đã thực hiện nhiều bước để giải quyết vấn đề bài Do Thái trong khuôn viên đại học chúng ta. Chúng ta sẽ thực hiện nhiều hơn nữa. Trong khi chúng ta bảo vệ Harvard, chúng ta sẽ tiếp tục:
nuôi dưỡng văn hóa truy vấn cởi mở lành mạnh trong khuôn viên trường; phát triển các phương tiện, kỹ năng và thủ tục cần thiết để cộng tác trong tinh thần xây dựng; và mở rộng sự đa dạng về trí tuệ và quan điểm trong cộng đồng chúng ta;
khẳng định các quyền và trách nhiệm mà chúng ta chia sẻ; tôn trọng quyền tự do ngôn luận và bất đồng chính kiến, đồng thời bảo đảm rằng các cuộc biểu tình diễn ra vào thời điểm, địa điểm và cách thức không ảnh hưởng đến việc giảng dạy, học tập và nghiên cứu; và tăng cường tính nhất quán và công bằng của các quy trình kỷ luật; và
cùng nhau tìm ra những cách thức, tuân theo luật pháp, để thúc đẩy và hỗ trợ một cộng đồng năng động, gương mẫu, tôn trọng và chấp nhận sự khác biệt. Khi chúng ta làm như vậy, chúng ta cũng sẽ tiếp tục tuân theo phán quyết trên vụ kiện Students For Fair Admissions v. Harvard, trong đó tuyên phán rằng việc các trường đại học đưa ra quyết định "trên cơ sở chủng tộc" là bất hợp pháp chiếu theo Điều VI của Đạo luật Dân quyền.
Những mục tiêu này sẽ không đạt được bằng cách áp đặt quyền lực, thiếu ràng buộc bởi luật pháp, để kiểm soát việc giảng dạy và học tập tại Harvard và chỉ định cách chúng ta hoạt động. Việc giải quyết những thiếu sót của chúng ta, thực hiện các cam kết của chúng ta và thể hiện các giá trị của chúng ta là công việc chúng ta phải cùng nhau xác định và thực hiện như một cộng đồng. Tự do tư tưởng và tìm tòi, cùng với cam kết lâu dài của chính phủ trong việc tôn trọng và bảo vệ nó, đã giúp các trường đại học đóng góp theo những cách quan trọng cho một xã hội tự do và cho cuộc sống lành mạnh hơn, thịnh vượng hơn cho mọi người khắp nơi. Tất cả chúng ta đều có chung lợi ích trong việc bảo vệ sự tự do đó. Chúng ta tiến hành hôm nay, như luôn luôn, với niềm tin rằng việc theo đuổi chân lý không bị ràng buộc bởi sợ hãi sẽ giải thoát nhân loại — và sự tin tưởng vào lời hứa lâu dài mà các trường cao đẳng và đại học của Hoa Kỳ dành cho đất nước chúng ta và cho cả thế giới.
Trân trọng,
Alan M. Garber
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét